Trận đấu tập được chơi trên server chuyên dụng.
Dù mấy hôm trước huấn luyện viên mạnh miệng nói sẽ BO7 nhưng cuối cùng vẫn chỉ đánh BO5.
Dù sao thì một ván đấu cộng thêm giai đoạn ban/pick theo đúng quy trình cũng phải hơn nửa tiếng, đánh xong BO7 thì chắc trời đã tối.
Theo lượt ban/pick đã bàn trong cuộc họp hôm qua, vào game thì bên TKR liền ngạc nhiên.
Cái miệng độc của TKR Dương Sơn Hạ gõ trên kênh [Tất cả]: Yo, đội hình mới à, hiếm ghê.
ACE lấy hệ thống song C mà trước giờ hầu như chưa dùng, cả vị trí xạ thủ lẫn đi rừng đều chọn đội hình thiên về giai đoạn cuối.
Trong Trái Tim Vùng Đất Hoang, hệ thống này thật ra khá phổ biến nhưng với ACE thì là một kiểu thử nghiệm mới—— trước giờ toàn là đơn C, xem ra hôm nay họ định lấy TKR ra để tập luyện.
Pháp sư của TKR thật ra là người quen cũ của Thẩm Mạn, tên là Dương Sơn Hạ. Khi Tần Nhất Tinh rời đi, không mang được Thẩm Mạn thì lại mang theo hắn ta.
"Thằng Dương Sơn Hạ này lắm mồm ghê." Triệu Nhuy vốn không có ấn tượng tốt gì về hắn ta: "Tôi nghe người ta nói tin tức trong đội có người bị bắt nạt là nó tung ra ngoài đó."
Thẩm Mạn hỏi: "Người ta?"
Triệu Nhuy đáp: "Fan của anh chứ còn ai."
Thẩm Mạn: "Cậu còn quen cả fan của tôi à?"
Triệu Nhuy cười hề hề: "Em là cao thủ lướt mạng đó, quen biết nhiều lắm."
Nhìn cậu ta vui vẻ như vậy, Thẩm Mạn cũng không nỡ dội gáo nước lạnh—— quen biết nhiều người mà chẳng phải cuối cùng cũng toàn bận yêu đương online sao.
Dương Sơn Hạ và Thẩm Mạn từng làm đồng đội một năm nhưng hai người chẳng hề thân. Thẩm Mạn vốn ít nói còn Dương Sơn Hạ cũng là kiểu hướng nội, chỉ không hiểu sao có người ít nói ngoài đời lại có thể lắm lời đến vậy trong game.
Thẩm Mạn lười đọc mấy lời nhảm nhí của hắn ta, dứt khoát chặn toàn bộ chỉ bằng một nút bấm.
Triệu Nhuy hỏi: "Cảm giác cậu ta hận anh lắm ấy, rốt cuộc anh chọc gì cậu ta thế?" Mọi người đều bảo Thẩm Mạn khó tính nhưng thật ra ai ở gần lâu rồi đều biết, anh chỉ đơn thuần lạnh nhạt chứ chưa từng bắt nạt ai. Bình thường anh rất kín tiếng, chẳng bao giờ chủ động giao tiếp, họp thì toàn chọn ngồi góc khuất—— đáng tiếc, với gương mặt đó muốn kín tiếng cũng chẳng được. Nhưng nói sao thì nói, lấy mấy lý do này ra để tung tin đồn anh bắt nạt người khác thì thật quá đáng.
Thẩm Mạn nói: "Làm sao tôi biết." Anh vốn chẳng có ấn tượng gì với người này, đến cả khuôn mặt cũng gần như quên sạch.
Triệu Nhuy: "... Thôi vậy."
Thực lực của TKR thì khỏi cần bàn cãi, ACE thử nghiệm hệ thống mới chẳng khác nào quá trình làm quen phối hợp nên chẳng bao lâu đã lộ rõ thế yếu.
Dù sao thì họ cũng đang đối đầu với anh cả hiện tại của HCC, thực lực của Tần Nhất Tinh đúng là không cần nghi ngờ.
Phút 28, TKR phá nát nhà chính của ACE, ván đấu kết thúc mà chẳng có gì bất ngờ.
Triệu Nhuy cảm thán: "Tần Nhất Tinh vẫn khủng thật, nghe nói hồi TKR kéo anh ta về, phí ký hợp đồng cực cao." Cậu nhìn sang Thẩm Mạn: "Anh Thẩm, bên đó trả cho anh bao nhiêu?"
Thẩm Mạn nói: "Mấy chục triệu."
Triệu Nhuy hỏi: "Sau thuế?"
Thẩm Mạn ừ một tiếng.
Chuyện này trong giới ai cũng biết nhưng đây là lần đầu tiên nghe chính miệng Thẩm Mạn xác nhận.
"Thế mà anh cũng không đi à?" Triệu Nhuy hơi choáng, mấy chục triệu sau thuế với trước thuế là khái niệm hoàn toàn khác nhau. Ở lại ACE, Thẩm Mạn e là chỉ bằng một nửa vậy mà với mức chênh lệch khủng như thế, anh vẫn không chịu đổi đội, bảo sao ông chủ ACE nuông chiều anh như cục cưng.
"Đội trưởng, anh đúng là người tốt thật." Từ Châu Dã cảm thán.
Câu cảm thán này vừa thốt ra, Thẩm Mạn và Triệu Nhuy liền đồng loạt nhớ đến mức lương của cậu. Giọng Triệu Nhuy lập tức mềm như nước: "Tiểu Dã à, em muốn uống gì không? Để anh đi lấy cho."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!