Chương 1: Cho dù có chữa kiểu gì vẫn đần

Sau khi đánh xong trận mùa hè đầu tiên, trở về căn cứ, các tuyển thủ đội ACE im lặng như một bầy ma mới chui từ nghĩa địa lên.

Đặc biệt là sắc mặt huấn luyện viên nhìn khó coi nhất, anh ta vốn định túm lấy một tên tội đồ nào đó mà dạy dỗ cho tử tế thì chợt nghe thấy tiếng một tuyển thủ nhà mình phấn khích như thể vừa trúng năm triệu vé số: "Má ơi, Từ Chu Dã lên hot search rồi kìa!"

Cả đám lập tức lấy điện thoại ra, động tác ngay hàng thẳng lối như thể được huấn luyện chuyên nghiệp. Huấn luyện viên tức đến mức mắng ầm lên: "Lũ chó chết này, sao lúc đánh giải không ăn ý được như thế?" Mắng thì mắng nhưng anh ta cũng không nhịn được, lén lấy điện thoại ra xem thử.

Quả nhiên đã lên hot search thật, đã vậy còn nổi bật nằm ở vị trí thứ năm "ACE Từ Chu Dã". Thậm chí còn không phải là ID của cậu mà là tên thật hẳn hoi.

Ấn vào xem, bài đầu tiên là một tấm ảnh. Trong ảnh hiện rõ mồn một mấy chữ to đùng khiến huyệt thái dương của huấn luyện viên giật thình thịch—— "Phong Bạo Yêu Nữ đã giết ACE. fest."

"Từ Chu Dã!" Huấn luyện viên giận dữ gầm lên: "Cậu theo tôi ra đây!"

"Dạ." Từ Chu Dã cúi đầu khi bị mắng, ngoan ngoãn như một học sinh phạm lỗi. Huấn luyện viên gọi thì cậu không cãi lại, chỉ lặng lẽ đứng nghe khiến người ta nhìn vào chiều cao hơn mét tám của cậu mà lại thấy toát ra chút dáng vẻ tội nghiệp.

"Đúng là tạo nghiệt mà." Người chơi hỗ trợ Triệu Nhuy tặc lưỡi than thở: "Đội trưởng, anh nói xem liệu có khi nào đây là trận cuối cùng cậu ta được ra sân không?"

"Ai mà biết." Thẩm Mạn tỏ ra khá thờ ơ: "Không ổn thì đổi người thôi."

Triệu Nhuy len lén liếc nhìn đội trưởng nhà mình: "Đội trưởng, anh không tức à?"

Thẩm Mạn lạnh lùng liếc sang.

Triệu Nhuy lập tức ngậm miệng.

Không tức ư? Sao mà không tức cho được. Đây vốn là trận ra quân mùa hè với đội hình mới được trông chờ của ACE. Vậy mà ngay trận đầu, top đi rừng mới mua về lại bị Phong Bạo Yêu Nữ (một con boss nhỏ ở góc trái trên bản đồ) lấy mạng đầu tiên, khi thông báo First Blood hiện lên trên màn hình, trong tai nghe bọn họ đã im lặng ít nhất mười giây.

Cuối cùng, vẫn là Triệu Nhuy lắm lời nhất không nhịn được lên tiếng nói hay là mọi người nói gì đi chứ, bầu không khí ngượng ngập quá rồi.

Ngay sau đó, giọng nói lạnh nhạt của đội trưởng vang lên: "Cậu mà di chuyển hay như cái miệng của cậu thì chúng ta đã vô địch từ lâu rồi."

Triệu Nhuy: "..." Đội trưởng hung dữ quá đi.

Từ Chu Dã chính là người đi rừng gánh team mới mà họ vừa mua về.

"Trái Tim Vùng Đất Hoang" là một tựa game MOBA đã ra mắt tám năm, vẫn đang ở đỉnh cao, nhờ vào tính cân bằng của hệ thống nhân vật cùng cảm giác chiến đấu siêu nhập vai mà càn quét toàn cầu. Trò chơi này cũng theo hình thức 5v5 quen thuộc nhưng khác với các tựa game MOBA trước đó ở chỗ game được chia thành năm vị trí đỡ đòn, pháp sư, xạ thủ, hỗ trợ và đi rừng. Ngoại trừ đi rừng, bốn vị trí còn lại đều không cố định đường đi.

Trong game có tổng cộng ba bản đồ xuất hiện ngẫu nhiên gồm núi lửa, núi băng và rừng rậm.

Từ Chu Dã vừa tròn mười tám tuổi vào năm ngoái, sau một tháng thử việc tại căn cứ, cậu đã thành công ký hợp đồng chính thức với ACE.

Thật ra, trước khi đánh chuyên nghiệp Từ Chu Dã đã khá nổi tiếng. Triệu Nhuy cũng từng nghe qua vài "chiến tích" của cậu, thêm vào đó là màn thể hiện xuất sắc trong kỳ thử việc nên mọi người đều đặt nhiều kỳ vọng.

Nào ngờ, ngay trận đầu tiên đã thảm bại đến thế.

Phút thứ bảy bị Phong Bạo Yêu Nữ solo kill, vàng thấp nhất đội. Đến phút thứ hai mươi lăm, nhà chính nổ tung đúng giờ.

Huấn luyện viên tức đến mức thay người ngay tại chỗ ——

Kết quả, trận thứ hai sau khi thay tuyển thủ dự bị vẫn thua.

"Bây giờ là mấy giờ rồi?" Thẩm Mạn hỏi.

"Tám giờ." Triệu Nhuy đáp: "Đội trưởng, anh đang lo cho Từ Chu Dã à?"

Thẩm Mạn nói: "Gọi đồ ăn trước đi, đói rồi."

Hôm nay thi đấu về muộn, dì đầu bếp trong căn cứ không nấu cơm.

Triệu Nhuy: "..." Đội trưởng vẫn đúng là đội trưởng cũ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!