Giang Miên và Tần Phong đến trường vào lúc gần hoàng hôn. Khi họ xem xong tác phẩm thiết kế của Giang Miên và bước ra khỏi phòng triển lãm, trời đã vào buổi tối.
Vừa nắm tay nhau bước ra khỏi phòng triển lãm, họ liền nhìn thấy Thường Khê và Giang Triết đang đi tới.
Tần Phong khẽ nhướng mày, ánh mắt đầy ẩn ý dừng lại ở tay Thường Khê và Giang Triết đang nắm lấy nhau.
Giang Triết điềm nhiên dừng lại trước mặt Tần Phong và Giang Miên.
Ngay lập tức, Thường Khê rút tay ra khỏi tay Giang Triết, rồi nắm lấy tay Giang Miên, giọng đầy hứng khởi: "Miên Miên, hôm nay tớ phát hiện một cửa hàng khá ổn, tớ nghĩ nó rất hợp để làm thương hiệu của chúng ta."
Giang Miên tò mò hỏi: "Ở đâu?"
Thường Khê cho biết địa chỉ, Giang Miên mở bản đồ trên điện thoại lên xem vị trí cửa hàng đó, thấy đó là khu thương mại đông đúc, giao thông thuận tiện, thực sự rất thích hợp để mở cửa hàng.
"Chỉ có một điểm trừ," Thường Khê nói với Giang Miên, "tiền thuê rất đắt."
Giang Miên mỉm cười, "Chuyện đó không cần lo, tớ sẽ lo liệu."
Khi hai cô gái tách ra nói chuyện riêng, Tần Phong mỉm cười hỏi Giang Triết: "Cậu đã chinh phục được cô ấy rồi?"
Giang Triết cười: "Cậu chẳng phải đã thấy rồi sao? Còn hỏi lại làm gì."
"À đúng rồi," Giang Triết nhớ ra điều gì đó, nói: "Tối nay cậu có rảnh không? Mình mời cậu và vợ cậu đi ăn tối."
Tần Phong nhướng mày nhẹ, "Để ăn mừng cậu thoát kiếp độc thân?"
"Nếu cậu nghĩ vậy cũng được," Giang Triết trêu đùa, rồi cười nói: "Trước đây mình đã nói sẽ mời hai người ăn tối mà. Hôm nay là thứ Bảy, nếu các cậu tiện thì chúng ta cùng ăn một bữa."
Tần Phong nói: "Việc này mình phải bàn với vợ mình đã."
Anh quay sang gọi Giang Miên: "Vợ ơi?"
Giang Miên đáp rất tự nhiên: "Dạ?"
Cô ngước lên nhìn Tần Phong, thắc mắc: "Có chuyện gì vậy?"
Tần Phong nói: "Giang Triết muốn mời ăn tối, em có đi không?"
Giang Miên chưa kịp trả lời thì Thường Khê đã nắm lấy cổ tay cô và khẽ lắc: "Đi đi, Miên Miên, đi cùng nhau."
Giang Miên cười, ánh mắt lấp lánh: "Được, vậy thì đi thôi."
Tần Phong quay sang Giang Triết nói: "Một lát nữa gặp nhau ở cổng trường nhé."
"Được," Giang Triết đồng ý, "Mình đi dạo quanh triển lãm thêm một chút."
Sau khi tạm biệt Giang Triết và Thường Khê, Tần Phong nắm tay Giang Miên và cùng cô thong thả dạo quanh trường.
Lát sau, họ đi ngang qua khu vườn Thời Gian, Giang Miên bị những bông hoa đang nở rộ thu hút và kéo Tần Phong đi dạo trên con đường nhỏ trong vườn.
Cô cúi xuống trước một biển hoa violet, nhẹ nhàng ngửi hương hoa ngọt ngào.
Tần Phong đứng bên cạnh, nhìn cô gái trong bộ váy trắng đang cúi xuống, chợt nhớ lại lần đầu gặp cô ba năm trước.
Hôm đó cũng là một ngày nắng đẹp, cô cũng mặc một chiếc váy trắng như vậy, mái tóc dài xõa mềm mại.
Tần Phong lấy điện thoại ra, muốn ghi lại khoảnh khắc này.
"Vợ ơi." Anh gọi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!