Chương 5: (Vô Đề)

Từ sau hôm tâm sự đó, thái độ của Mão Cửu đối với Bạch La La đã có chút thay đổi, nói tóm lại là không còn cẩn thận từng li từng tí như trước nữa. Mặc dù vẫn còn hơi cung kính quá mức, nhưng dù sao cũng đã xem bản thân mình là người.

Bạch La La đột nhiên tốt với Mão Cửu như vậy, người trong Vương phủ đều không có phản ứng gì, đối với tính tình ngang ngược của Viên Phong Yên mà nói thì ít nhiều gì chuyện này cũng được tính là phúc, dù sao thì hiện tại làm gì có ai dám đứng ra tra hỏi vị Vương gia này.

Có điều, Bạch La La đi vào thế giới này mới mấy tháng mà đã giúp Viên Phong Yên chùi không biết bao nhiêu là đít.

Đặt Viên Phong Yên vào bất cứ thời đại nào cũng là điển hình của trai đểu cấp bậc kim cương, mà trình độ rác rưởi của hắn lại cực kỳ tinh khiết. Đặc biệt là mỗi khi hắn đi du lịch trên giang hồ trở về, chỉ cần qua một khoảng thời gian, thì sẽ có cả nam lẫn nữ si tình chạy đến cửa đòi nợ

- không sai, nam nữ gì Viên Phong Yên cũng đều ăn tất.

Bình thường khi những oanh oanh yến yến này đến tìm, Viên Phong Yên sẽ bảo quản gia đuổi đi. Nhưng mà đa phần đều không đuổi đi được, ví như ngày hôm đó, không hiểu sao lại có nhiều người tìm được Vương phủ, bèn kéo nhau ồ ạt tìm đến.

Lúc ấy, Bạch La La đang dạy Mão Cửu tập viết, quản gia đầu đầy mồ hôi chạy đến báo là có người tìm tới cửa.

Những loại chuyện như thế này Bạch La La đã tập mãi thành quen, cho nên đầu cũng không thèm ngẩng lên, phân phó cho quản gia đuổi đi hết.

Nào biết lần này quản gia lại trưng ra bộ mặt đau khổ nói: "Vương gia, người này đuổi không đi."

"Đuổi không đi? Vì sao?" Bạch La La dừng bút, ngẩng đầu nhìn.

Quản gia nói: "Là người của Võ lâm minh chủ."

Võ lâm minh là tổ chức chính đạo đứng đầu giang hồ, hơn nữa còn có quan hệ với quan phủ, cho nên không thể trêu chọc.

Bạch La La suy nghĩ, thật sự là không nghĩ ra tên Vương gia kia đã trêu chọc đến ai, liền thở dài nói: "Được, để cho bọn họ vào."

Quản gia nghe nói thế, liền ngẩng đầu liếc nhìn Mão Cửu đang ngồi bên cạnh Bạch La La, hỏi: "Dẫn bọn họ đến đây?"

Bạch La La không quan tâm đến ẩn ý trong lời nói của quản gia, hờ hững gật đầu, nói: "Hửm, có chuyện gì sao?"

Quản gia không đáp lời, chỉ dùng ánh mắt kính nể mà nhìn Bạch La La, mãi cho đến khi quản gia dẫn người đến, Bạch La La mới hiểu được ẩn ý trong ánh mắt kia.

Ánh mắt của quản gia: Vương gia ơi, tình nhân của ngài vẫn còn ngồi bên cạnh đấy, thêm vài người đến nữa, ngài chịu được sao?

Bạch La La cảm thấy mình sắp không chịu được nữa rồi.

Bước vào là một nam một nữ, nữ mặc một thân hồng y, mặt mày tuy xinh đẹp nhưng lại rất lạnh lùng, nam thì lại như liễu rũ trong gió, đôi mắt lấp lánh ngập nước, tựa như sắp rơi xuống đến nơi.

Lúc này, Mão Cửu đã ngừng bút, yên lặng nhìn về phía Bạch La La.

Bạch La La nhớ kỹ dáng vẻ của hai người này, vậy nên phía sau lưng đã toát ra một tầng mồ hôi lạnh, nhưng mà Viên Phong Yên là siêu cấp tra nam, cho dù có gặp phải tu la tràng, cũng tuyệt đối sẽ không hốt hoảng, cho nên Bạch La La liền thản nhiên cười một tiếng, ôn nhu nói: "Đỗ Vi, sao ngươi lại đến đây?"

Tỷ tỷ tên là Đỗ Vi, đệ đệ tên là Đỗ Tiêm, là hai vị bằng hữu trên giang hồ của Viên Phong Yên.

Nếu là bằng hữu bình thường thì không sao, nhưng Viên Phong Yên kết giao với đệ đệ nhà người ta xong lại trêu chọc tỷ tỷ của người ta. Cuối cùng còn khoác lác nói rằng sau này nhất định sẽ trở về tìm bọn họ.

Đỗ Vi nghe Bạch La La nói xong, cười lạnh một tiếng: "Vương gia không đến tìm chúng ta, tất nhiên chúng ta phải tự mình đến tìm Vương gia rồi."

Bạch La La cười, nói: "Không phải là không đến tìm các ngươi, chẳng qua là gần đây bận quá, mãi vẫn chưa có thời gian."

Nào biết Đỗ Vi vừa nghe xong, ánh mắt lập tức dạo quanh người của Bạch La La và Mão Cửu, trào phúng cười: "Qủa thật là rất bận."

Bạch La La vội vàng nói: "Đỗ Vi ngươi đừng hiểu lầm!"

"Hiểu lầm cái gì?" Đỗ Vi hừ lạnh: "Hiểu lầm Vương gia ngài ngay cả bản thân mình mà cũng xuống tay được sao?"

Bạch La La: "…" Cậu nghe nói vậy, đột nhiên như bị cái gì đó làm cho nghẹn họng, khuôn mặt đỏ rần lên.

Nhưng mà Đỗ Vi nhìn thấy khuôn mặt e thẹn này của Bạch La La, nàng lại càng tức giận, quay đầu nói với đệ đệ của mình: "Đệ xem đi, người mà đệ thích là như thế này sao? Ngay cả người có dáng vẻ giống như đúc mình mà hắn cũng thích cho được!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!