Chương 48: (Vô Đề)

Hai cơ thể quấn vào cùng một chỗ.

Tiếng mập mờ hòa cùng da thịt như ẩn như hiện, cho dù là ai cũng đều có thể nhìn ra hai người bọn họ đang làm cái gì. Viên Thù Trạch mặt đỏ tai hồng, miệng khô khốc, cơ thể cậu ta không tự chủ được mà muốn lặng lẽ đến gần hơn để có thể thấy rõ ràng hình ảnh trước mắt. Nghĩ như vậy, thân thể của Viên Thù Trạch thật sự chuyển động, cậu ta chậm rãi về phía trước, đi tới phía sau một thân cây rồi trốn vào. Thị lực của Viên Thù Trạch không quá tốt, cho nên phải đến gần mới có thể nhìn rõ hơn.

Núp ở phía sau gốc cây, dùng cành lá sum xuê làm vật che chắn, Viên Thù Trạch cuối cùng cũng hoàn toàn nhìn thấy hình ảnh khiến cho tim người ta đập nhanh hơn này.

Đúng là hai người đàn ông đang đè lên nhau, chỉ là người có màu da lúa mì mới là người bị đè, lông mày nhíu lại, hình như rất khó chịu, trên tay còn đang không ngừng chống đẩy. Mà người ở phía trên người cậu—— Viên Thù Trạch tập trung nhìn vào, thấy gương mặt kia vậy mà lại thuộc về Tuyết Hủy.

"Á!" Sau khi nhìn rõ khuôn mặt kia, Viên Thù Trạch đột nhiên ngồi dậy, cậu ta đưa tay lau mặt mình, mới nhận ra hình như mình vừa trải qua một giấc mơ kỳ quái. Trong mơ cậu ta lại còn nhìn thấy cảnh tượng không nên xuất hiện …… Nghĩ đến chắc là vì những lời Tuyết Hủy nói với cậu ta trước khi đi ngủ, cho nên mới khiến cậu ta mơ giấc mơ này.

Viên Thù Trạch hơi bối rối, cậu ta bò từ trên mặt đất dậy, nhìn đến Lăng Vực Minh và Tuyết Hủy đều còn đang ngủ bên cạnh.

Ngày thường, hai người này luôn thích quấn quýt lấy nhau khi ngủ, hôm nay cũng không ngoại lệ. Lăng Vực Minh nằm ở đó, mà Tuyết Hủy dùng cả hai tay và chân để ôm chặt Lăng Vực Minh. Trước kia, Viên Thù Trạch còn từng cho rằng kiểu tư thế ngủ này là Lăng Vực Minh đang lợi dụng Tuyết Hủy, lúc sau rất nhanh cậu ta phát hiện, thật ra Tuyết Hủy mới là người lợi dụng người kia.

Lăng Vực Minh trước đây là người thức dậy trước, hôm nay Viên Thù Trạch đều đã dậy mà cậu vẫn còn ngủ. Cơ thể cậu hình như có hơi không thoải mái, mày vẫn luôn nhíu chặt.

Viên Thù Trạch vốn dĩ muốn đánh thức bọn họ, nhưng nhìn hai người bọn họ ngủ ngọt ngào như vậy, do dự một lát thì tự đi rửa mặt ăn sáng trước.

Một giấc này Bạch La La ngủ không ngon. Cậu mơ một giấc mơ, mơ thấy Tuyết Hủy biến thành một con nhện rất lớn, đuổi theo cậu. Cậu cố gắng chạy rồi chạy, nhưng Tuyết Hủy vẫn cứ trước sau không xa không gần mà đi theo ở phía sau cậu. Cuối cùng Bạch La La thật sự không chạy nổi nữa, quỳ trên mặt đất mà thở hổn hển, con nhện Tuyết Hủy thấy thế liền trực tiếp phun ra một đống tơ màu trắng, trói chặt cậu lại.

Trong miệng còn mỉm cười nói: "Lăng, anh muốn đi đâu vậy Lăng……"

Bạch La La tỉnh dậy mồ hôi nhễ nhại, lại phát hiện mặt trời đã lên cao rồi. Cậu từ từ ngồi dậy, sau khi hoãn lại một lúc lâu thì mới ngẩng đầu nhìn bốn phía. Bạch La La nhìn thấy Viên Thù Trạch ngồi ở cách cậu không xa đang gặm trái cây nhìn cậu, mùi thơm độc quyền của trái cây lan tỏa khắp nơi dựng trại.

Bụng thầm kêu lên vài tiếng, cảm giác đói rốt cuộc cũng làm cho đầu óc hỗn độn của Bạch La La tỉnh táo lại, cậu ngáp một cái rồi rời giường.

Động tác của Bạch La La đánh thức Tuyết Hủy đang ngủ say, bình thường Tuyết Hủy sẽ thức dậy sớm hơn Bạch La La một ít. Nhưng sau khi y thức cũng không vội vã ngồi dậy, mà là cứ như vậy liếc mắt đưa tình nhìn Bạch La La. Cho đến khi Bạch La La cũng mở mắt ra rồi mắt đối mắt với y.

Ngày hôm qua Bạch La La bị Tuyết Hủy làm cho cả người nhức mỏi, sáng hôm nay cũng không còn nhiều sức lực, cậu đi tắm rồi lại ăn mấy trái cây, cơ thể mới miễn cưỡng đỡ lại —— nhưng vẫn là có loại cảm giác sinh lực bị tổn thương nặng nề, xem ra câu cường loát hôi phi yên diệt(Giặc mạnh tro bay khói hết*) cũng không phải là nói ngoa, Bạch La La vô cùng đau khổ nghĩ.

(*)trích Niệm nô kiều

- Xích Bích hoài cổ của Tô Thức

Khi Bạch La La ăn thì Tuyết Hủy cũng đi tắm rửa, Viên Thù Trạch nhìn Bạch La La, có hơi muốn nói lại thôi.

Bạch La La liếc mắt nhìn cậu ta một cái, nói: "Làm sao vậy?"

Viên Thù Trạch nuốt trái cây xuống, cẩn thận hỏi: "Anh Vực Minh, anh thích đàn ông, hay là phụ nữ."

Bạch La La nói: "Đương nhiên là phụ nữ rồi." Cậu tựa như nhớ tới cái gì, cảnh giác nhìn Viên Thù Trạch, "Ngày hôm qua khi dây leo tấn công chúng ta, cậu đã nhìn thấy cái gì?"

"Không thấy gì cả." Viên Thù Trạch vội vàng giải thích, "Em không nhìn thấy gì hết, em bị dây leo quấn rồi ném xuống hố, sau lại dây leo tự rút đi, em mới tìm được Tuyết Hủy, sau đó cùng Tuyết Hủy tới tìm anh."

"Ồ." Bạch La La cắn trái dưa một cái, hình dáng của trái dưa có hơi giống dưa chuột trên địa cầu, nhưng vị ngọt hơn, thịt quả bên trong còn có mùi trái cây riêng biệt. khi Bạch La La không muốn ăn thịt, mấy ngày đều ăn cái này. Hôm nay cậu rộp rộp nhai trái cây, cả người đều ở lộ ra một loại hơi thở tiêu cực không thường thấy.

Viên Thù Trạch là một người đồng tính ở trên địa cầu, cậu ta hoàn toàn không có trở ngại gì trong việc chấp nhận đàn ông. Mà bởi vì cậu ở trong vòng này, cho nên cũng chứng kiến không ít thằng tồi rút ch*m liền vô tình. Một người bạn mà Viên Thù Trạch từng quen cũng gặp phải một trường hợp như thế này. Lúc làm thì thằng tồi đó vẻ mặt sướng như lên mây, kết quả sau khi làm xong liền lập tức trở mặt không biết người, còn chê bạn của cậu ta ghê tởm.

Có kinh nghiệm này, Viên Thù Trạch cảm thấy chính mình gần như có thể nhìn thấy bản chất của vấn đề này.

Lăng Vực Minh thật sự là một người anh tốt, bạn tốt, nhưng không phải là người bạn đời tốt—— ít nhất là không phải ở trong chuyện đàn ông yêu nhau này.

Sau khi tiến thêm một bước tiếp xúc nữa, thái độ của Bạch La La đối với Tuyết Hủy lại lạnh nhạt hơn một ít. Nhưng cậu không có biểu hiện quá rõ ràng, chỉ là khi Tuyết Hủy nói rất nhiều chuyện với cậu, mà cậu thì đều biểu hiện lơ đễnh, dưới góc nhìn của Viên Thù Trạch thì đây chính là biểu hiện của việc trốn tránh sự thật. Trong lòng Viên Thù Trạch nháy mắt liền tràn ngập cảm giác thất vọng và đau buồn.

Bạch La La hoàn toàn không biết trong đầu Viên Thù Trạch suy nghĩ cái gì, trên thực tế khi cậu thất thần thì đại đa số thời gian đều đang cắn hạt dưa với hệ thống.

Bạch La La & hệ thống: "Rắc rắc rắc."

Hệ thống nói: "Hạt dưa này ngon thật."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!