Hệ thống tìm ra được cách đan giỏ cá, kêu Bạch La La đi tìm một số dây leo, sau đó đan theo đó.
Bạch La La nhìn xung quanh, không ngờ thật sự có thể tìm được, vì thế cậu chạy đến cắt dây, sau đó tốn hơn nửa tiếng để đan một cái giỏ cá đơn giản, tiếp theo lại đào mấy con trùng nhỏ ở trong đất, dùng gậy gỗ xuyên qua cố định ở trong giỏ.
Không thể không nói, nếu không có hệ thống hướng dẫn, có lẽ sau khi Bạch La La ăn bánh quy nén xong thì sẽ cách đói chết không xa nữa.
Nơi này có nguồn nước, nhưng không có cây cối, cũng không có nơi ẩn nấp, một khi gặp được dã thú hoặc là người có ác ý thì sẽ tương đối phiền phức.
Bạch La La dự định bắt một số cá ở đây, sau đó sẽ đi vào bên trong rừng cây dựng một nơi ở, sau đó thì đi xem nơi khác.
Hệ thống ở thế giới này ngược lại yên tĩnh, Bạch La La hỏi nó cái gì thì nó mới có thể trả lời, hơn nữa thái độ trả lời cũng vô cùng kỹ càng tỉ mỉ rất tốt. Làm Bạch La La cảm thán ngành dịch vụ AI này quả nhiên vẫn còn có thể cứu chữa……
Khi Bạch La La chờ cá, thuận tiện lại ôn lại cốt truyện thế giới này đã xem trước đó một chút, phát hiện một số chuyện khiến cậu càng nghĩ kỹ càng thấy cảm thấy kinh khủng.
Ví dụ đối tượng nhiệm vụ của thế giới này, hình như trước khi gặp Lăng Vực Minh thì cũng đã giết mấy người rồi, tuy rằng y tỏ ra vô cùng vô hại ở trước mặt của Lăng Vực Minh, nhưng từ đầu đến cuối ngay cả tên của y mà Lăng Vực Minh cũng không biết, cách gọi vẫn là do bản thân Lăng Vực Minh tùy tiện nghĩ ra. Mà cho đến khi chết Lăng Vực Minh cũng chưa từng cảm thấy người này có bất kỳ khác thường gì.
Đây thực sự là một tình huống rất bất thường, bởi vì Lăng Vực Minh thậm chí còn không hề nghi ngờ một chút nào về người xuất hiện một mình ở trong rừng cây và trông hoàn toàn vô hại này—— nếu thật sự hoàn toàn vô hại, vậy y làm sao có thể sống sót ở bên trong rừng lâu như vậy.
Bạch La La tổng kết quy luật, cảm thấy thanh niên tóc trắng kia hẳn là không phải là nhân loại.
Hệ thống đối với tổng kết này của Bạch La La tỏ vẻ vô cùng tuyệt vọng, nó nói: "Cậu đã từng gặp qua nhân loại nào có thể vươn dây leo ra rồi cuốn người lại chưa?"
Bạch La La: "……"
Hệ thống nói: "Còn có thể điều khiển bông hoa?"
Bạch La La: "……"
Hệ thống nói: "Aiz, tại sao cậu lại cắn nhiều hạt dưa như vậy làm gì." Hệ thống thở dài đau xót, tựa như là thấy được một hậu bối không biết cố gắng, nghiện cắn hạt dưa khiến cho IQ bị hạ đến sắp phải biến thành thực vật luôn rồi.
Bạch La La xấu hổ nói: "Xin lỗi, sau này tôi không cắn nữa."
Hệ thống nói: "Muốn cắn cũng không có."
Nếu người không biết mà nghe đối thoại của bọn họ, có lẽ sẽ cảm thấy bọn họ là đang cắn thuốc chứ không phải cắn hạt dưa.
Nói chuyện một lúc với hệ thống, mấy con cá cũng bơi vào bên trong giỏ cá của Bạch La La. Chỉ là con cá bơi vào trông hơi kỳ lạ, hàm răng hơi dài, trực tiếp mọc từ miệng ra, hơn nữa trên đỉnh đầu lại có hai con mắt, trông thật xấu xí làm sao..
Bạch La La nói: "Cá này xấu như vậy, ăn được không?"
Hệ thống nói: "…… Cậu ăn nó còn chê nó xấu nữa?"
Bạch La La nghĩ nghĩ cũng đúng, sờ sờ đầu con cá nói xin lỗi nha, không phải tao cố ý nói mày xấu đâu. Con cá mở một đôi mắt cá chết, giãy giụa cái đuôi một chút.
Sau đó Bạch La La cạo vẩy cá ở bên cạnh bờ, mổ bụng rồi đốt lửa bắt đầu nướng. Khi nướng cá còn nói chất thịt của con cá này rất mềm, nếu có thêm chút hương liệu ớt rắc lên thì sẽ rất ngon cho coi.
Hệ thống trả lời Bạch La La một chuỗi dấu ba chấm.
Cá ở trên tinh cầu này quả thực rất khác so với địa cầu, tuy rằng không có phụ liệu đặc biệt, chỉ là trải qua xử lý đơn giản, nhưng mùi tanh của thịt cá cũng không nồng, chất thịt thơm ngon, da cá sau khi nướng qua giòn tan, mùi vị thịt cá có hơi giống chà bông thịt heo mà Bạch La La từng làm ở nhà, mùi vị thơm ngon. Bạch La La ăn hai con cá, sau đó bỏ cá dư lại vào trong ba lô, lúc này mới đi vào bên trong rừng cây.
Hệ thống cảm thấy nhân viên công tác Bạch La La này thật đúng là cốt cách đơn thuần hiếm thấy, những người đến thế giới này trước đây đều rất căng thẳng, bọn họ thường sẽ đi thẳng đến mục tiêu nhiệm vụ, còn Bạch La La thì thảnh thơi nướng cá ở ven đường, còn thuận tay đóng gói cá mang đi nữa.
Trên thực tế Bạch La La vẫn là có chút khẩn trương, có điều nội dung mà cậu khẩn trương là khi gặp được mục tiêu nhiệm vụ thì nên chào hỏi y thế nào, dùng giọng điệu ra sao và dùng biểu cảm như thế nào thì mới có thể sống lâu một chút……
Cứ nghĩ như vậy, cuối cùng khi mặt trời lặn Bạch La La cũng đã đến được bìa rừng.
Dã ngoại ban đêm là rất nguy hiểm, tuy rằng trước mắt Bạch La La cũng chưa nhìn thấy được động vật gì đặc biệt nguy hiểm, nhưng cậu cảm thấy chính mình vẫn không thể thả lỏng cảnh giác, vì thế dứt khoát đốt một đống lửa ở bên ngoài rừng, sau đó lấy ra dù nhảy lúc trước xem như túi ngủ mà nghỉ tạm một đêm.
Bầu trời đêm ở nơi đây rất đẹp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!