Chương 35: (Vô Đề)

Không thể không nói, khi Bạch Niên Cẩm vui vẻ mỉm cười thì thật sự rất giống như thiên sứ. Nhưng ngay khi nụ cười của y lạnh lùng xuống, khí thế dần dần hình thành trong mười mấy năm không gặp không khỏi khiến cho trong lòng Bạch La La sinh ra vài phần co rúm lại ——người trước mắt trở nên vô cùng xa lạ, trong ánh mắt nhìn về phía cậu đã cũng còn độ ấm như lúc trước nữa rồi.

"Thầy à." Bạch Niên Cẩm ôn hòa nói, "Anh thích trường học đến vậy sao?"

Bạch La La hò hét ở trong lòng không phải tôi thích trường học, tôi chỉ là thích làm nhân viên công vụ ——

Bạch Niên Cẩm thấy Bạch La La không nói lời nào, duỗi tay vén sợi tóc ở trước mặt cậu, chậm rãi nói: "Nhưng mà, vĩnh viễn thầy cũng không thể trở về được đâu."

Bạch Niên Cẩm nghiêm túc, Bạch La La ý thức rõ ràng được, vì thế cậu rũ mắt, không nói chuyện nữa.

Bạch Niên Cẩm nói: "Sau này mỗi ngày em sẽ đưa thầy đến đó, đương nhiên, nếu thầy không muốn đi cũng được, vậy cứ ở trong nhà đi, em sẽ kêu những người khác đến chơi với thầy."

Bạch La La nói: "Cậu, cậu không thể làm như vậy."

Bạch Niên Cẩm thong thả ung dung, y nói: "Em có thể chứ."

"Đây là giam cầm phi pháp đó, cậu đang làm việc trái pháp luật!" Bạch La La nói, "Niên Cẩm, cậu không thể ——"

Bạch Niên Cẩm cười cười, y nói: "Em có thể." Giọng của y rất nhẹ, nội dung ngược lại y như cục đá đập thật mạnh ở trong lòng Bạch La La, cậu lại ý thức được một lần nữa, Bạch Niên Cẩm đã sớm không còn là đứa nhỏ gầy yếu bất lực ở trong trí nhớ của cậu nữa rồi.

Bạch Niên Cẩm đã hoàn toàn thay đổi triệt để . Cho dù y có biểu hiện vô hại như thế nào ở trước mặt của Bạch La La thì thật ra cũng chỉ là biểu hiện ngụy trang giả dối. Bởi vì y biết, như vậy mới có thể làm cho Bạch La La mềm lòng, y vô cùng nhắm đúng điểm để uy h**p Bạch La La.

Bạch Văn An rốt cuộc đã làm cái gì, mới khiến cho Bạch Niên Cẩm biến thành dáng vẻ trước mắt này?

Bạch La La mơ hồ nhớ tới một ít ký ức, nhưng ký ức này quá hỗn loạn, khiến cậu trong lúc nhất thời không thể nắm bắt được.

Bạch Niên Cẩm nói: "Cho nên thầy đi không?"

Bạch La La nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: "Đi." Đi ra ngoài đi một chút, cũng tốt hơn bị nhốt ở trong nhà.

Vì thế Bạch Niên Cẩm liền lái xe đưa Bạch La La đến hoa viên tư nhân của bạn y Lý Thâm Tuyền. Hôm nay thời tiết cũng rất tốt, Bạch Niên Cẩm nhìn Bạch La La đi vào hoa viên thì mới vào trong xe.

Y ngồi ở trong xe mười phút, sau khi hút xong một điếu thuốc thì mới chậm rãi rời đi.

Đây là lần thứ hai Bạch La La đến hoa viên, cậu mới vừa đi vào thì đã nhìn thấy Lý Thâm Tuyền cầm kéo tỉa cây ở cách đó không xa.

"Anh đến rồi sao?" Lý Thâm Tuyền mỉm cười nói, "Tôi tên Lý Thâm Tuyền —— còn nhớ không?"

Bạch La La gật gật đầu, nói: "Nhớ."

Lý Thâm Tuyền nói: "Anh chờ một lát, tôi làm xong cái này thì sẽ bàn giao công việc với anh nha."

Bạch La La nói được, vì thế liền ngồi xuống ở bên cạnh, nhìn động tác của Lý Thâm Tuyền. Lúc này không có việc gì, cậu liền quan sát bốn phía trong hoa viên, thì thấy thực ra xung quanh sân có một tấm kính rất lớn, chỉ là hiện tại chỉ dâng lên một nửa, nghĩ đến nếu thời tiết lạnh thì sẽ dâng lên hết toàn bộ.

Lý Thâm Tuyền để Bạch La La đợi mười mấy phút thì đến, anh ta nói: "Đây là dung dịch dinh dưỡng, cần cắm lần lượt vào đất bên cạnh cây thôi."

Bạch La La yên lặng nghe.

Lý Thâm Tuyền nói: "Có một số cành khô cũng cần cắt sửa, chỉ là công việc này tương đối nguy hiểm, anh đừng làm."

Bạch La La nói: "Được."

Lý Thâm Tuyền cong lưng cúi xuống dùng dung dịch dinh dưỡng biểu diễn một lần, sau đó đứng lên nói với Bạch La La: "Anh làm thử xem?"

Bạch La La lấy qua một lọ làm giống với Lý Thâm Tuyền làm mẫu như vậy, đưa dung dịch dinh dưỡng vào đất từng chút một. Lý Thâm Tuyền nhìn động tác Bạch La La, nói: "Không cần cắm quá sâu, lộ ra một nửa, phải thuận theo rễ cây…… Tôi nghe nói trước kia anh từng làm thầy giáo sao?"

"Đúng vậy." Bạch La La còn đang nghiên cứu.

Lý Thâm Tuyền nói: "Dạy gì vậy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!