Chương 34: (Vô Đề)

Mặc dù Bạch La La có khí chất ôn hòa, cho dù là ai nhìn cũng đều là kiểu phúc hậu và vô hại, nhưng sống ở hiện thực hơn hai mươi năm, cậu chưa từng bị quấy rối tì. nh d. ục một lần nào cả.

Chẳng những không có bị quấy rối t. ình d. ục, Bạch La La còn nhiều lần giúp đỡ những chàng trai cô gái bị quấy rối. Hầu hết những chàng trai cô gái này đều có một điểm chung là đều nhỏ nhắn xinh xắn, ngoại hình đẹp, cho nên đã trở thành mục tiêu quấy rối của những kẻ b**n th** đó. Mà Bạch La La chiều cao 1m8, dáng người cũng không gầy, nếu ai dám quấy rối cậu, kết cục đại khái chính là trực tiếp bị vặn đưa đến cơ quan công an.

Nhưng mà hiện tại Bạch La La hiển nhiên không có cơ hội báo cảnh sát, Bạch Niên Cẩm dịu dàng nhìn cậu chăm chú, hai mắt tràn đầy ánh nước, y kêu Bạch La La: "Thầy ơi."

Bạch La La nuốt nước miếng một cái, ánh mắt đảo qua chỗ khác, cậu nói: "Cậu bình tĩnh một chút, Niên Cẩm……"

Bạch Niên Cẩm nói: "Thầy ơi, nhìn thấy anh, em không thể bình tĩnh được."

Khi nói chuyện hơi thở của y đã trở nên nặng nhọc, trong nháy mắt Bạch La La liền biết phản ứng này của y là có ý gì, cậu gian nan nói: "Niên Cẩm, tôi chỉ xem cậu như con tôi thôi."

Bạch Niên Cẩm nói: "Thầy ơi, em không muốn làm con của anh, em chỉ muốn làm người yêu của anh thôi."

Bạch La La nhìn Bạch Niên Cẩm, tất cả trong ánh mắt đều là vô cùng đau đớn, cậu nói: "Niên Cẩm, cậu cẩn thận ngẫm lại, cậu chỉ là hiểu lầm tình cảm của cậu đối với tôi thôi, cậu thật sự sẽ sinh ra d. ục v. ọng với một người đàn ông sao?" Cậu còn chưa nói hết câu, tay đã bị Bạch Niên Cẩm lôi kéo ấn ở bộ vị nào đó.

Bạch La La: "……" Được rồi, thật sự đúng là sinh ra.

Bạch Niên Cẩm lộ ra một biểu cảm anh còn muốn nói gì không.

Bạch La La thiếu chút nữa khóc thành tiếng, phát hiện Bạch Niên Cẩm cứng lên không phải thảm nhất, mà thảm nhất chính là cậu phát hiện Bạch Niên Cẩm còn lớn hơn của mình nữa.

Bạch Niên Cẩm nói: "Thầy ơi, anh còn muốn nói cái gì nữa không?"

Bạch La La nói: "Tôi, tôi không muốn như vậy!" Nói xong cậu liền đứng lên, lui về phía sau vài bước.

Bạch Niên Cẩm thấy dáng vẻ Bạch La La sợ hãi như thế, ý cười trên mặt phai nhạt rất nhiều, y nói: "Thầy ơi, anh muốn đi đâu?"

Bạch La La không hé răng.

Bạch Niên Cẩm hơi hơi nghiêng nghiêng đầu lộ ra một chút vô tội, giơ tay cởi áo khoác ra, sau đó bắt đầu xắn tay áo. Y mặc một chiếc áo sơ mi bên trong, sau khi xắn tay áo lên thì lộ ra một cánh tay dài trắng nõn, y nói: "Thầy, anh lại đây."

Bạch La La không tiền đồ lại lui về phía sau vài bước.

Động tác này của cậu lại như là k*ch th*ch Bạch Niên Cẩm, sắc mặt y lạnh lùng, chậm rãi bắt đầu đi đến trước mặt Bạch La La, y nói: "Thầy, anh không cần sợ em đâu."

Bạch La La bị dọa siết chặt cúc huyệt, xoay người liền chạy.

Nhưng mà không chạy được hai bước thì đã bị Bạch Niên Cẩm trực tiếp bổ nhào ở trên mặt đất. Trên mặt đất trải một tấm thảm cashmere dày, Bạch La La ngược lại cũng không có cảm thấy đau lắm, chỉ là động tác bổ nhào đến của Bạch Niên Cẩm khiến cậu kinh sợ, cả người đều cứng lại rồi.

Bạch Niên Cẩm dán ở phía sau Bạch La La, vùi đầu vào trên cổ Bạch La La, giọng điệu cực kỳ tủi thân: "Thầy ơi, anh không thích em sao?"

Bạch La La khóc lên tiếng, nghĩ thầm anh ơi, thích anh là tôi sẽ xxx đấy, sao tôi dám chứ.

Bạch Niên Cẩm thấy Bạch La La bất động, lại buông cậu ra, Bạch La La thả lỏng ở trong lòng, còn tưởng rằng bản thân đã tránh được một kiếp, lại không ngờ tầm nhìn cả người lại trực tiếp bị đảo ngược lại —— Bạch Niên Cẩm lại vác cậu lên trên vai.

Bạch La La là người đàn ông trưởng thành cao 1m7, cân nặng ít nhất cũng có thể hơn một trăm cân, nhưng Bạch Niên Cẩm vác cậu như vác túi gạo vậy, nhẹ nhàng liền đi lên lầu hai.

Bạch La La khóc lóc với hệ thống: "Tôi phải làm sao bây giờ, cậu ta định làm gì tôi đây."

Hệ thống nói: "An tâm đi, tôi vĩnh viễn ở phía sau cậu."

Trong lòng Bạch La La vỡ òa tuyệt vọng, nghĩ thầm thật sự là phía sau lưng của mỗi một nhân viên cực khổ đều có một hệ thống hố cha mà.

Bạch Niên Cẩm vác Bạch La La lên lầu hai.

Cấu trúc của tầng hai thực sự rất quen thuộc với Bạch La La, có điều quen thuộc nhất là những chiếc giường lớn với nhiều màu sắc khác nhau. Đen, hồng, trắng, lam, Bạch La La dường như còn chửi thầm với hệ thống nói nhóc con khốn kiếp Bạch Niên Cẩm này có phải còn lựa chọn màu sắc dựa theo tâm trạng nữa hay không đây.

Lúc này Bạch La La liều mạng giãy giụa, cuối cùng vẫn là bị Bạch Niên Cẩm trực tiếp ném tới trên giường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!