Chương 33: (Vô Đề)

Tuy rằng Lý Thâm Tuyền mặt nhút nhát còn muốn tiếp tục ở bên cạnh hai người hóng chuyện. Nhưng là xét thấy ánh mắt lạnh như băng có thể giết người của Bạch Niên Cẩm, anh ta ngồi trong chốc lát vẫn là không ngồi yên được, vô cùng không cam lòng mà đứng dậy rời đi.

Sau khi Bạch Niên Cẩm nhìn Lý Thâm Tuyền đi ra ngoài thì mới chậm rãi nói: "Thầy, tình tình của cậu ta là như vậy, anh đừng để ở trong lòng."

Bạch La La nhẹ nhàng ừ một tiếng.

Tuy rằng có ký ức trong mười năm, nhưng Bạch La La lại vẫn cảm thấy Bạch Niên Cẩm trước mắt có chút xa lạ, cậu vốn tưởng rằng Bạch Niên Cẩm sẽ cưới vợ sinh con đi l*n đ*nh cao nhân sinh, lại không ngờ khi hai người gặp lại lần nữa sẽ xấu hổ như thế này.

Bữa cơm này ăn rất lâu, giữa hai người cũng không có quá nhiều chuyện để nói với nhau.

Sau khi ăn xong, Bạch La La thật sự là không nhịn được nữa, cậu hít sâu một hơi, cổ vũ cho chính mình, sau đó nói: "Niên Cẩm, chúng ta như vậy là không đúng."

Bạch Niên Cẩm buông dao nĩa trong tay, chậm rãi nói: "Vì sao không đúng?"

Bạch La La do dự mà cho câu trả lời của mình..

Bạch Niên Cẩm nói: "Là bởi vì thầy không thích đàn ông sao?"

Bạch La La gật gật đầu, thật ra đây chỉ là một nguyên nhân, ở trong thế giới của cậu, đàn ông yêu nhau đã là chuyện bình thường, cho nên được đàn ông theo đuổi thực ra thì cũng không phải là chuyện gì khó có thể tiếp thu cả. Mà nguyên nhân chủ yếu khiến Bạch La La không muốn kiên trì chấp nhận Bạch Niên Cẩm nhất, chính là sớm muộn gì cậu cũng phải rời khỏi thế giới này.

Nếu cậu chấp nhận Bạch Niên Cẩm, sau đó lại rời khỏi nơi này, vậy Bạch Niên Cẩm sẽ thế nào chứ. Tính cách Bạch Niên Cẩm vốn dĩ đã cực đoan, y bị bỏ lại ở thế giới này thì có thể sẽ tuyệt vọng muốn rời đi cùng với cậu luôn hay không? Cậu nhớ mang máng, ở tuyến thế giới gốc, Bạch Niên Cẩm trả giá vì Lý Hàn Sinh nhiều như vậy, cũng chỉ là mong chờ được bầu bạn ngắn ngủi với Lý Hàn Sinh. Bạch Niên Cẩm là đứa trẻ mà Bạch La La nhìn lớn lên, cậu không muốn tham gia vào phần đời còn lại của đứa nhỏ này, bởi vì từ đầu tới đuôi, cậu cũng chỉ là một người khách qua đường vội vàng mà thôi.

Bạch Niên Cẩm không ngạc nhiên trước câu trả lời của Bạch La La, y vẻ mặt lạnh nhạt trả lời: "Không sao, em sẽ làm cho thầy thích."

Bạch La La đau xót trong lòng, biết đứa nhỏ này không còn cứu được nữa.

"Làm sao giờ." Bạch La La bàn bạc với hệ thống, "Hay là dứt khoát chủ động tự đăng xuất luôn?"

"Rắc rắc rắc, tôi nghi ngờ cậu đã hoàn toàn quên sổ tay nhân viên rồi." Giọng điệu hệ thống có hơi tuyệt vọng, nó nói, "Chủ động đăng xuất có thể tùy tiện sử dụng sao?"

Bạch La La đáng thương nói: "Thế giới trước tôi cũng từng dùng mà."

Hệ thống nói: "Trước thế giới không phải là tình huống đặc biệt sao?"

Bạch La La nói: "Thế giới này cũng là tình huống đặc biệt mà."

Hệ thống nói: "Không, khi loại chuyện này xảy ra vô số lần thì không còn gì là đặc biệt nữa……"

Bạch La La: "……" Không cách nào phản bác lại luôn.

Hệ thống nói: "Trên sổ tay nhân viên có ghi rõ ràng điều kiện đăng xuất, hơn nữa sự nguy hiểm của việc đăng xuất tự động đối với nhân viên cũng được ghi bằng màu đỏ, tôi kiến nghị cậu trở về nhất định phải xem lại sổ tay nhân viên thêm một lần nữa đi."

"

Sau khi Bạch La La được hệ thống nhắc nhở như vậy, miễn cưỡng mơ hồ nhớ lại thầy huấn luyện của bọn họ từng nói qua một trường hợp. Giống như có một nhân viên gặp phải tình huống khó khăn cho nên liền tự đăng xuất, rất nhiều lần như vậy, lại hình thành thói quen. Sau đó vào một buổi chiều đầy nắng đẹp, anh ta trực tiếp nhảy từ trên tầng cao nhất của tòa nhà xuống —— có lẽ nghĩ rằng nếu mình chết thì anh ta sẽ có thể rời khỏi thế giới này.

Lúc ấy gần như tất cả học viên có mặt đều nghe đến nổi lên một tầng da gà.

Thầy giáo kia còn nói giỡn nói: "Đây cũng không phải là phim Inception, chúng ta cũng không có phán đoán rốt cuộc là đang ở trong con quay cảnh trong mơ hay là hiện thực, cho nên kiến nghị của tôi cho mọi người chính là, nhất định phải cẩn thận với hành vi tự sát bên trong nhiệm vụ, nếu không phải cần thiết thì tốt nhất đừng làm như vậy."

Bạch La La nhớ tới nói: "Mẹ nó, sao thế giới trước cậu không nhắc tôi chứ."

Hệ thống nói: "Cái đó còn không phải sợ cậu bị Mão Cửu làm chết sao."

Nó vừa thốt ra lời này xong, Bạch La La trầm mặc ba giây, sau đó phẫn nộ hỏi: "Con mẹ nó không phải mỗi cái thế giới đều đổi hệ thống sao? Sao cậu biết thế giới trước tôi đã xảy ra cái gì? Nhóm hệ thống các người quả nhiên là kẻ lừa đảo mà."

Hệ thống: "……"

Bạch La La nói: "Cậu còn giả vờ ngây thơ giả làm người mới, tên hệ thống dưa leo già mà bày đặt bôi sơn xanh để cho mình trẻ ra như vậy có biết xấu hổ hay không hả!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!