Trong cường độ học tập nặng nề, kỳ nghỉ hè dài đằng đẵng rất nhanh trôi qua.
Lúc kỳ nghỉ hè gần kết thúc, Bạch La La cùng Bạch Niên Cẩm đến một khu danh lam thắng cảnh gần đó nghỉ mát. Làm giáo viên cũng có một cái phúc lợi khá đặc biệt, chính là mỗi năm đều có hai kỳ nghỉ khá dài có, muốn đi du lịch đâu đó đều rất thuận tiện.
Khu nghĩ dưỡng kia nằm ở trong núi, nhiệt độ không khí mùa hè nóng nhất cũng chỉ ở mức hơn hai mười độ C thôi, không cần phải bật điều hòa cũng có bầu không khí mát mẻ thoải mái.
Lên núi nghỉ dưỡng, Bạch La La mặc một cái áo ba lỗ và một cái quần đùi, dẫn theo Bạch Niên Cẩm xách theo cần câu cùng đi câu cá, nhìn vóc người đang dần nảy nở của Bạch Niên Cẩm, cậu đi cùng trông không giống cha con mà giống anh em hơn. Thật ra tuổi của Lý Hàn Sinh cũng không lớn lắm, trước mắt còn chưa có bạn gái, mà trong phương diện tình cảm cũng chẳng có kinh nghiệm gì, ngược lại cũng giống với Bạch La La.
Cá trong ao cá đều là cá con mà mấy hộ nông gia nuôi thả, Bạch La La ngồi đến gần trưa câu được ba con cá trắm cỏ, nhìn qua tổng cộng cũng được hơn mười cân.
Bạch Niên Cẩm cũng có câu cá, chẳng qua là có hơi không quen tay, cho nên không có thu hoạch gì cả.
Bỏ mấy con cá mới câu được vào trong xô, Bạch La La vừa thu dọn dụng cụ câu cá vừa nghĩ xem tối nay nên nấu món gì. Từ ao cá về, cậu và Bạch Niên Cẩm một trước một sau đi dưới bóng cây xanh râm mát. Nghe tiếng ve sầu ở trên cây kêu không ngừng, chân dẫm lên phiến đá xanh nhẵn bóng, mọi cái nóng mùa hè tựa như đã tan biến hết.
Trước khi nướng cá phải sơ chế rồi tẩm ướp, sơ chế cá đã là chuyện Bạch La La làm rất quen tay, trong nhà cậu mua hải sản gần như đều là cậu xử lý, giết gà giết vịt đều là cứa một đường là chết.
Lúc Bạch La La làm cá, Bạch Niên Cẩm cầm một cuốn từ điển tiếng anh vừa học thuộc vừa nhìn Bạch La La làm cá.
Bạch La La khá gầy, lại mặc cái áo ba lỗ rộng thùng thình, khi ngồi xổm xuống thỉnh thoảng sẽ lộ ra một đoạn eo trắng noãn, cảnh sắc kia giống y đúc như trong giấc mơ của Bạch Niên Cẩm.
Trên chóp mũi của Bạch Niên Cẩm ra một tần mồ hôi mỏng, bây giờ cũng không nóng, nhưng miệng Bạch Niên Cẩm lại khô khốc. Y nhìn bóng dáng Bạch La La, gần như là muốn lao lên ôm chặt cậu. Nhưng Bạch Niên Cẩm vẫn cố gắng đè ép loại khát vọng này trong lòng, y rũ mắt, tầm mắt chuyển đến cuốn từ điển trong tay.
Mà Bạch La La thì hoàn toàn không cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng kia của Bạch Niên Cẩm, cậu nghiêm túc rửa sạch cá rửa lấy hết nội tạng ra, rồi ướp với rượu nấu ăn, hành và gừng, sau đó đi chuẩn bị thêm vài thứ ăn kèm.
Màn đêm buông xuống, bầu trời vẫn sáng tỏ như cũ, sao dày đặc như bức tranh vẽ, mà mặt trăng treo ở giữa ngân hà đầy sao là lại tròn như cái đĩa ngọc, ánh trăng sáng ngời soi rõ con đường nhỏ trên núi.
Bạch La La đi tìm ông chủ mượn bếp nướng với than lửa, nướng cá ngay trong sân.
Bếp than cháy lách tách tỏa ra hơi nóng, đem cá từ từ nướng chín, hương thơm đặc biệt của cá nướng lượn lờ trong không khí, Bạch La La đứng gần bếp than, trên trán bắt đầu nhỏ mồ hôi.
"Nóng lắm hả thầy?" Bạch Niên Cẩm ở bên cạnh hỏi.
"Không nóng." Trên đùi Bạch La La bị muỗi chích một cái, "Em đi lấy giùm thầy chai tinh dầu..."
Bạch Niên Cẩm nói: "Vâng ạ."
Y đi vào nhà rồi rất nhanh lại đi ra, đi đến bên cạnh Bạch La La, động tác rất tự nhiên mà ngồi xổm xuống bên cạnh muốn xoa tinh dầu lên đùi giùm Bạch La La.
Bạch La La có chút ngại ngùng, nói: "Thầy tự làm được rồi."
"Tay thầy dính đầy dầu mỡ kìa." Bạch Niên Cẩm nói, "Em làm cho." Y lấy một chút tinh dầu xoa lên mắt cá chân cho Bạch La La. Là một giáo viên, Bạch La La cũng không đi bộ nhiều, chân nhỏ, bàn chân và mắt cá chân cũng rất tinh tế, Bạch Niên Cẩm dùng một bàn tay cũng có thể bao trọn bàn chân cậu, lúc này chỗ bị muỗi cắn đã sưng thành một cục, Bạch Niên Cẩm tỉ mỉ xoa tinh dầu đều lên.
Bạch Niên Cẩm xoa tinh dầu xong mím môi đứng lên, nói: "Có chỗ nào còn phải xoa nữa không ạ?"
Bạch La La cảm thấy xung quanh còn không ít muỗi đang vo ve xung quanh, cậu nói: "Còn... mà thôi chút nữa thầy tự xoa."
Vì thế Bạch Niên Cẩm lại tiếp tục động tác, xoa đều tinh dầu lên cánh tay, cổ và cẳng chân của Bạch La La một lần. Trên thực tế đây là lần đầu tiên bọn họ tiếp xúc thân mật đến vậy, lúc trước Bạch La La vẫn rất chú ý đến khoảng cách với Bạch Niên Cẩm, dù sao đây cũng là thời điểm thanh thiếu niên đang hình thành tam quan, cậu không muốn để cho Bạch Niên Cẩm hiểu lầm cái gì đó.
Sau khi thoa xong, Bạch Niên Cẩm liền ngồi về chỗ ngồi lúc trước, nhưng ngồi xuống một lát, y lại đặt sách xuống muốn đi WC.
Bạch La La cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục nghiêm túc nướng cá.
Nửa giờ sau, cá đã nướng xong, Bạch La La còn nấu thêm canh đậu xanh và bia lạnh để giải nhiệt, cậu đặt cá nướng lên bàn cơm, nói: "Ăn cơm thôi, đói lắm không?"
Bạch Niên Cẩm nói: "Không đói."
Bạch La La cười cười.
Miệng thì nói không đói, nhưng đôi đũa trong tay thì cách nào không dừng được. Cá nướng tươi ngon, thịt béo ngậy. Vì ướp nhiều gia vị hương vị đậm đà, gần như là khử hết mùi tanh của cá. Da cá nướng vàng giòn óng ánh, ăn vào giòn tan trong miệng, thịt cá cũng không bị bở, ớt bột và các lại gia vị rắc lên trên bề mặt trong quá trình nướng trên lửa than đã hoàn toàn hòa quyện vào thịt cá.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!