Chương 19: (Vô Đề)

"Cậu có từng nghe một câu chuyện chưa?"

"Câu chuyện gì?"

"Cậu có biết con chồn không?"

"Biết..."

"Con chồn hay còn được gọi là hoàng bì tử, nếu như cậu trêu chọc nó thì nó sẽ chui vào trong bụng cậu, móc sạch bộ lòng mề của cậu, sau đó thay thế cậu để sống tiếp."

"..."

"Cậu có sợ không?"

"..."

"Cậu nói xem, lỡ như thật ra Mão Cửu không phải là người..."

"Anh hai à, cậu đừng nói nữa, để tôi quỳ xuống lạy cậu luôn." Lần đầu tiên Bạch La La phát hiện ra âm thanh máy móc của hệ thống cũng có thể toát lên sự âm u đến như vậy.

Hệ thống tiếp tục nói: "Cũng không phải tôi muốn nói. Cậu xem câu vừa nãy của Tín Vương đi, không phải chính là ý này hay sao..."

Bạch La La: "... Cậu kiên quyết muốn tổn thương tôi như vậy sao?"

Hệ thống nói: "Haiz, là gã đang tổn thương chúng ta mà."

Một câu nói kia của Tín Vương khiến cả người Bạch La La và hệ thống rét run, chợt nghĩ đến gương mặt của Mão Cửu cũng cảm thấy dữ tợn.

Lúc trở về sau cuộc trò chuyện với Tín Vương, Bạch La La cứ như một củ cà rốt trong bị, nếu trên đầu có tua cà rốt thì chắc chắn là đang rủ xuống.

Câu nói sau cùng của Tín Vương với Bạch La La là: "Cho dù Mão Cửu nói cái gì ngươi cũng đừng tin, nếu không sớm muộn gì cũng có một ngày ngươi phải bỏ mạng."

Bạch La La chỉ có thể gật đầu một cái.

Hai người nói xong, Mão Cửu lập tức đi từ bên ngoài vào. Vẻ mặt y nhàn nhạt liếc nhìn Tín Vương, lại nhìn Bạch La La, mở miệng nói: "Chủ tử đã muốn về chưa?"

Bạch La La nói: "Về thôi."

Vì thế Mão Cửu không để ý đến Tín Vương nữa, đưa Bạch La La trở lại trong cung.

Lúc ngồi lên kiệu, Mão Cửu và Bạch La La nói vài lời, nhưng sắc mặt Bạch La La uể oải, trông có vẻ không muốn trao đổi gì nhiều với Mão Cửu. Thấy vậy, Mão Cửu cũng chỉ đành im lặng.

Sau khi trở về trong cung, Mão Cửu ra lệnh cho ngự trù làm cho Bạch La La một bàn đồ ăn mà Bạch La La thích ăn.

Màu sắc thức ăn ở thế giới cổ đại này khá đặc sắc, có vài món Bạch La La ăn vào trong miệng rồi nhưng vẫn không biết chế biến từ cái gì. Ví dụ như cái món trước mắt thoạt nhìn trông như đậu hũ này, lúc thật sự ăn vào đoán là lòng trắng trứng gà nhưng mà mùi vị thanh đạm, cảm giác trơn bóng vừa ăn vào miệng thấy rất giống với đậu hũ.

Cho dù khẩu vị Bạch La La không tốt lắm nhưng vẫn ăn rất nhiệt tình.

Lúc này Mão Cửu như vô tình mở miệng hỏi: "Chủ tử và Tín Vương đã nói chuyện gì thế?"

Bạch La La nói: "Không phải ngươi phái người canh chừng ta sao?"

Mão Cửu hơi ma sát ly rượu bằng ngọc trong tay, cười cười trả lời vấn đề của Bạch La La, y nói: "Chủ tử cảm thấy sao?"

Về điểm này trái lại Bạch La La rất hiểu Mão Cữu, cậu nói: "Chắc không thể nào không phái người canh chừng nhỉ?"

Mão Cửu cười một tiếng, không đáp lời.

Bạch La La buông đũa xuống, lạnh nhạt nói: "Ta ăn xong rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!