Chương 131: Ngoại truyện 1- Sau khi kết hôn

Bạch La La và Tần Bách Xuyên đã tổ chức một đám cưới long trọng, mở tiệc chiêu đãi phần lớn bạn bè.

Dương Dã Độ cũng tới, theo bên cạnh là Diêm Tả Phi. Cũng giống như trước kia, trên mặt cậu ta vẫn không có ý cười, ngược lại Diêm Tả Phi vẫn luôn cười, nếu chỉ nhìn vẻ ngoài của hai người, người không biết có lẽ mới cho rằng Dương Dã Độ là người khó gần.

Bạch La La và Tần Bách Xuyên đi đến bàn của bọn họ nâng ly chúc mừng.

Dương Dã Độ nâng ly với Bạch La La, sau đó uống một hơi cạn sạch rượu trong ly, nói: "Chúc mừng."

"Cảm ơn." Bạch La La mặc một bộ âu phục đôi với Tần Bách Xuyên, cười nói.

Tần Bách Xuyên đứng ở bên cạnh Bạch La La, nói với Diêm Tả Phi: "Khi nào đến hai người?"

Dương Dã Độ không hé răng, Diêm Tả Phi vẫn cười tủm tỉm, hắn nói: "Khi nào Dã Độ nhà tôi đồng ý, lúc đó tôi sẽ kết hôn."

Dương Dã Độ nghe vậy không lên tiếng, chỉ là thở dài với Bạch La La. Diêm Tả Phi thấy thế ghé vào tai của Dương Dã Độ, cũng không biết nói gì đó, trên má Dương Dã Độ hiện lên một vệt ửng đỏ, vẻ mặt cũng xuất hiện chút tức giận, cậu ta nói: "Cút!"

Bạch La La và Tần Bách Xuyên nhìn nhau, Tần Bách Xuyên ra hiệu với Bạch La La, ý bảo bọn họ đi trước, để cho Dương Dã Độ và Diêm Tả Phi có không gian riêng.

Bạch La La gật gật đầu.

Đêm hôn lễ, động phòng hoa chúc.

Tần Bách Xuyên mới ăn mặn càng khát khao không thể nuốt cả da lẫn xương của Bạch La La vào trong bụng.

Giọng nói của Bạch La La đều khàn, cuối cùng chỉ có thể hàm chứa nước mắt đáng thương vô cùng xin Tần Bách Xuyên buông tha.

Tần Bách Xuyên l**m khóe miệng của cậu, trầm giọng nói nói: "La La, em không biết em ngon đến thế nào đâu, anh thật sự muốn ăn em từng miếng từng miếng cho đến hết luôn ……"

Bạch La La nói cũng nói không nên lời, tinh thần mơ hồ hừ hừ.

Kết quả Tần Bách Xuyên nhìn dáng vẻ này của cậu, lại muốn thêm một lần.

Nói tóm lại, ba ngày sau đó Bạch La La cũng chưa thể xuống giường. Trong căn nhà tân hôn mà Tần Bách Xuyên đa chuẩn bị, hai người đi mỗi góc. Bể tắm, ban công, thậm chí là bể bơi lầu một, còn bao gồm phòng khách, phòng sách …… Cuối cùng Bạch La La cũng phải nghi ngờ có khi nào bản thân sẽ chết ở trong phòng luôn không.

Đương nhiên, Bạch La La vẫn không chết, cậu ngủ một giấc thật dài, mới vô tri vô thức tỉnh lại.

Giường bên cạnh trống không, Bạch La La có chút đói, cậu chậm rì rì bò từ trên giường dậy, tùy tiện mặc áo sơ mi đi xuống lầu.

Trong phòng bếp truyền ra chút âm thanh, Bạch La La đi đến phòng bếp thì thấy Tần Bách Xuyên mặc quần jean, để trần thân trên chiên trứng. Dáng người của Tần Bách Xuyên thật sự xinh đẹp, vai rộng mông hẹp làm nổi bật vòng eo thon chắc của anh. Làn da của anh là màu lúa mì rất đẹp, có lẽ bởi vì trời hơi nóng nên trên lưng nổi lên vài hạt mồ hôi, trông càng gợi cảm.

Bạch La La chậm rãi đi qua, vỗ lên mông của Tần Bách Xuyên một cái, sau đó khàn giọng nói: "Cậu em, mông vểnh ghê ha."

Tần Bách Xuyên quay đầu, nhướng mày nhìn Bạch La La, nói: "Muốn thử không?"

Bạch La La là rất muốn thử, nhưng biết làm sao được hiện tại cả người cậu mềm như sợi mì, đừng nói thử, nói không chừng vừa ngã xuống giường là không đứng dậy nổi, nếu không phải quá đói, cậu cảm thấy bản thân sẽ lười chết ở trên giường.

Tần Bách Xuyên tựa hồ đoán được Bạch La La suy nghĩ cái gì, anh hôn lên trán cậu, nói: "Đói bụng rồi, ngồi trước đi."

Bạch La La còn nhân cơ hội chấm m*t, nói: "Eo cậu em cũng nhỏ ghê……"

Tần Bách Xuyên dừng động tác, cắn một cái lên lỗ tai Bạch La La, trầm giọng nói: "Lửa mà cháy lên thì em có khóc cũng vô ích."

Bạch La La nghe vậy thì rất hèn mà thu tay, chuồn ra khỏi nhà bếp.

Điều kiện phòng ăn rất tốt, có một bức tường là kính trong suốt, bên ngoài có cây cỏ hoa lá tươi tốt. Lúc này, trời vừa bình minh, ánh nắng ban mai phủ lên cỏ cây hoa lá một lớp vàng không chói mắt. Bạch La La xuyên qua tấm kính, nhìn thấy một con chim nhỏ không biết chủng loại chim nhỏ đậu trong bụi cỏ xanh biếc. Mọi thứ đẹp như một câu chuyện cổ tích.

Anh chồng làm xong bữa sáng trong nhà bếp cũng bưng đồ ăn đi ra, anh hôn lên má Bạch La La một cái, nói: "Nhìn cái gì đó."

Bạch La La nói: "Bên ngoài đẹp quá."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!