Chương 13: (Vô Đề)

Cơ thể của Bạch La La được đặt lên khăn trải giường mềm mại.

Trong khoang mũi của Bạch La La tràn ngập hương thơm kiều diễm, giọng nói của Mão Cửu vang lên bên tai Bạch La La, y gọi cậu một tiếng chủ tử.

Khăn đỏ bị vén lên, Bạch La La nhìn hỉ phòng thuộc về cậu và Mão Cửu. Gian phòng này rõ ràng đã được dày công bài trí, đồ trang trí dán từ giường bạt bộ cho đến các vật dụng nhỏ trong phòng, mỗi một nơi đều được bài trí vô cùng tỉ mỉ, thể hiện rõ tâm trạng mong đợi của người bài trí.

Dưới ánh nến, bộ hỉ phục mặc trên người Mão Cửu càng toát ra phong vị khác, trong mắt y chứa đầy sự ôn nhu tựa như hồ nước ấm được tia nắng chiếu vào, lay động đến tim Bạch La La.

Bạch La La nhìn Mão Cửu, nội tâm rung động, sau đó nói với hệ thống: "Dáng vẻ của y thật đẹp."

Hệ thống: "Tôi cũng thấy vậy."

Bạch La La lại nói: "Nếu không phải y muốn xx ta thì càng đẹp hơn nữa."

Hệ thống: "..."

Mão Cửu dù có đẹp hơn nữa thì cũng là một tên đàn ông rắn rỏi, từ góc độ thưởng thức đơn thuần, Bạch La La thừa nhận dáng vẻ lúc này của Mão Cửu đã vượt qua rất nhiều người, nhưng để cậu yêu Mão Cửu thì tiền đề phải là Mão cửu không đè cậu.

Mà điều này hiển nhiên là rất mâu thuẫn.

Hôm nay là ngày đại hôn của hai người, động phòng hoa chúc đã ở ngay trước mắt, chuyện còn lại chính là hồng lang phiên cổn, cộng hưởng lương tiêu*.

(*Ý chỉ việc ân ái)

Bạch La La nằm trên giường giống như con cá chết, khi Mão Cửu bưng rượu giao bôi đi qua, trong lòng còn đang đọc thuộc Dân chủ giàu mạnh văn minh.

Đúng là rượu tốt, còn chưa uống đã ngửi được sự tinh khiết của hương rượu.

Mão Cửu đưa ly rượu đến bên môi Bạch La La, trên gò má nổi lên rặng mây hồng, ngược lại càng giống như tân nương thẹn thùng hơn, y nói: "Chủ tử, mời."

Khóe miệng Bạch La La mím thành một đường thẳng, không nhận lòng tốt của Mão Cửu.

Mão Cửu cũng không khó chịu, nếu y đã dám làm thì tất nhiên phải chịu được cơn giận của Bạch La La.

Mão Cửu lại lấy ly rượu về uống hết, sau đó cúi đầu ghé môi y lại gần Bạch La La.

Bạch La La nhìn gương mặt dựa gần lại của Mão Cửu, mày nhăn lại hét lên: "Hệ thống, y muốn xx tôi!" 

Hệ thống: "Cậu nói gì thế? Cậu nói gì vậy? Tôi nghe không rõ!"

Bạch La La: "Cái mông của tôi!" 

Hệ thống: "Gì gì gì, cậu nói cái gì đó?"

Bạch La La: "Tôi nói cmn!" 

Hệ thống: "…"

Thực ra lần này thật sự không thể trách hệ thống, Mão Cửu vừa ôm Bạch La La vào động phòng thì đã k*ch th*ch công năng bảo vệ riêng tư, sau khi công năng này phát động thì ngay cả âm thanh cũng bị làm loãng.

Vậy nên Bạch La La nói cái gì hệ thống cũng không nghe thấy, hệ thống cảm thấy đêm nay Bạch La La chạy không thoát được đành thở dài một tiếng, trong lòng nói Bạch La La, tôi chỉ có thể giúp cậu được đến đây thôi.

Lúc này đây, Bạch La La vẫn còn chưa biết hệ thống đã làm gì với cậu.

Mão Cửu đút rượu giao bôi vào trong miệng Bạch La La, Bạch La La chỉ có thể nuốt xuống. Rượu giao bôi xuống bụng, rất nhanh Bạch La La đã cảm thấy cơ thể nóng lên từng trận, cậu dù sao cũng là người trưởng thành, cơ thể có phản ứng như vậy đương nhiên là biết nó có ý nghĩa gì.

Mão Cửu đặt Bạch La La nằm lại giường, sau đó nhẹ nhàng cởi hỉ phục của Bạch La La.

Y sam cởi hết, lộ ra da thịt trắng như trân châu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!