Một tuần sau, tiệm băng đĩa khai trương. Hàng xóm láng giềng đều đến góp vui, nhất là đám học sinh cấp hai, cấp ba. Lâm Quế Hương bẩm sinh có máu làm ăn, sớm đã định hướng tập trung đánh vào sở thích của lứa choai choai, từ các nghệ sĩ trong nước cho đến những nhóm nhạc Nhật Bản, Hàn Quốc, Âu Mỹ, bên cạnh đó còn bán cả radio, máy cát
-xét đủ các loại cả hàng nhập khẩu lẫn hàng nội địa, thích gì có nấy.
Ngoài cửa lớn của tiệm băng đĩa còn đặt một dàn loa phát nhạc, hết mở "Liên minh mặt trận thất tình", "Hoa tâm", "Yêu như thủy triều" lại bật đến các bài hát của Ayumi Hamasaki, SES, Elvis Presley, Westlife, vang khắp con đường dọc bờ sông Thanh Thủy.
Ở cái thời đại chưa có KTV, rạp chiếu bóng, khu vui chơi mà nói, tiệm băng đĩa của Lâm Quế Hương đã trở thành một món ăn tinh thần không thể thiếu của cả thị trấn. Đám học sinh vẫn thường chạy tới đây để cập nhật những bài hát, album mới.
Nam Nhã cũng tới.
Đó là một buổi chiều muộn, dàn phát nhạc ngoài cửa đang mở "Người tình đầu tiên" của Lưu Tiểu Tuệ.
Chu Lạc đang ngồi trong tiệm làm bài tập, tay quay quay cái bút.
Cứ lơi ra một khắc, cậu lại không tự chủ được mà nghĩ đến Nam Nhã. Sức tò mò của cậu về nàng chưa bao giờ giảm nhiệt, càng nghe người ta đàm tiếu về người con gái đó, cậu lại càng muốn biết bộ mặt thật của nàng, nàng tựa như một bóng hình chìm trong màn sương, khiến người ta chẳng thể nhìn rõ. Đương lúc nghĩ ngợi, chợt nghe: "Làm bài ở đây mà không sợ bị phân tâm à?", Nam Nhã bước vào tiệm.
Chu Lạc ngẩng đầu, chiếc bút rơi khỏi tay: "Chị tới rồi?"
Vừa dứt câu, lại lập tức đổi giọng: "Chị muốn mua gì?"
Nam Nhã: "Máy cát
-xét của tôi bị hỏng.", liếc mắt một vòng, "Tiệm nhà cậu có thợ sửa không?"
"Để em xem cho." Chu Lạc ngồi sau quầy, chìa tay về phía nàng.
Nam Nhã đi tới, đưa máy cát
-xét cho cậu, hơi nghi ngờ: "Cậu biết sửa?"
Chu Lạc: "Ti vi, máy vi tính em cũng sửa được... Máy bị làm sao?"
Nam Nhã đáp: "Thỉnh thoảng bị nhai băng, lúc nào bị thì thường dừng lại để máy nghỉ, nhưng lần này lại bị cuốn thành một nùi."
Mở nắp máy ra, cuốn băng kẹt bên trong, sợi băng màu nâu bạc bị xoắn chặt vào trục quay, cuốn thành một nùi rối tinh rối mù.
Chu Lạc trước tiên kéo sợi băng ra một đoạn cho bớt vướng, sau đó ấn chặt băng từ, rút mạnh một cái.
"Ấy!" Nam Nhã hơi giật mình.
Cuộn băng từ bật ra ngoài, Chu Lạc ngước mắt liếc nàng một cái.
Nam Nhã: "..."
Chu Lạc nói: "Chị ngồi đi."
Nam Nhã lấy ghế, ngồi xuống đối diện quầy hàng.
Cuộn băng được lấy ra rồi, sợi băng vẫn còn mắc bên trong, Chu Lạc bật đèn bàn, gỡ băng, lúc tập trung theo thói quen khẽ cau mày. Nam Nhã ngồi trong quầy, mắt dõi theo tay cậu, hơi thở của cả hai đều rất nhẹ.
"Ồ?" Chu Lạc chợt lên tiếng, "Tới bài chị thích rồi."
Nam Nhã lấy làm khó hiểu, ngước mắt nhìn cậu, cậu thiếu niên nhíu mày sửa máy móc. Tiếng nhạc trong tiệm chợt ngừng bặt, một giây sau, đoạn nhạc dạo của "Năm tháng huy hoàng" vang lên.
(*) Bài hát của Beyond
Nam Nhã ngẩn người, khẽ cười.
Luồng sáng đèn bàn rất nóng, dần dần hun trên làn da.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!