"Mấy người…đến đây là sao?". Tôi khá là ngạc nhiên khi nhìn thấy Từ Tiếu Thiên và Đào Nhiên.
Thăm tù chứ sao. Từ Tiếu Thiên hí hửng, nhỏ giọng nói.
Tôi đang nghĩ bụng có phải Kiều Đóa Đóa đưa tin nhầm người không? Hay số điện thoại tôi đưa nhỏ không phải của Lăng Tiêu? Lẽ nào tôi đưa nhầm số của Từ Tiếu Thiên.
Suy nghĩ đang cuộn trào trong tôi thì bố bước đến, hỏi: Ai đó
"Chào chú ạ, bọn con là bạn học của Kiều Dương". Đào Nhiên rất lễ phép chào hỏi bố tôi.
"À, được, vào đi, vào đi". Hẳn là bố cũng chẳng biết chuyện gì xảy ra.Đừng có đổi giày
Đào Nhiên nháy mắt với tôi, lách qua tôi mà bước vào phòng.
"Bạn học đến sao, rất hoan nghênh, vừa đúng lúc, cùng cả nhà ăn cơm trưa nha". Mẹ bước ra từ bếp, nhìn tình cảnh này cũng thấy hơi choáng.
"Không cần đâu dì, bọn con ăn rồi".
Từ Tiếu Thiên nói, lấy một xấp giấy từ túi xách của Đào Nhiên huơ huơ trước mặt mẹ.
"Lễ tốt nghiệp của các anh chị cùng khoa sắp diễn ra, Kiều Dương có lo phụ trách mảng này nên chúng con cần thảo luận, gọi điện thoại cho nó không được, mà việc lại gấp nên chúng con đến thẳng nhà luôn"
Gì….
Tôi sửng sốt, lễ tốt nghiệp? Quả là lắm trò thật, mẹ nó tôi cũng thấy phục.
"Kiều Dương, phải lo xác nhận lại địa điểm tổ chức, với lại…". Đào Nhiên vờ ngẩng đầu nhìn đồng hồ.
"Ai cha, thôi bạn đừng ăn cơm vội, mình bàn cho xong đi, chiều nay bọn mình phải báo cáo lại nữa".
"Vậy tối mày hãy ăn, nói chuyện với bạn trước đi".
Bố bị qua mặt, có vẻ thấy ngại vì đã nhốt tôi lại làm ảnh hưởng đến công việc quan trọng của khoa.
Tôi lôi hai vị kia vào phòng, đóng cửa lại.
Vậy là ý làm sao?. Tôi hỏi.
"Dập đầu cảm ơn tao đi". Từ Tiếu Thiên lấy một cái điện thoại trong túi quần đưa cho tôi.
"Tao nhận lời làm việc cho thế giới ngầm nè"
Ở đâu ra?. Tôi nhận lấy điện thoại di động, một cái mới toanh.
Lăng Tiêu đưa đó
"Lăng Tiêu? Ảnh tìm mày?". Tôi thật sự kinh ngạc, chẳng nghĩ đến là Lăng Tiêu sẽ tìm đến Từ Tiếu Thiên, tôi cứ ngờ ngợ là sau khi anh nghe Kiều Đóa Đóa báo tin sẽ phóng đến nhà tôi này nọ, không hề nghĩ đến trường hợp này.
"À, tìm đến, may mà hôm nay Uy ca có online, ảnh nhắn với Uy ca hỏi số điện thoại, nếu không thì chắc cả đời ngăn cách với mày rồi". Từ Tiếu Thiên nhìn lướt qua cánh cửa phòng đang đóng kín.
"Gắn sim vào hết rồi, mày cứ dùng là được"
Tôi cảm thấy mình sắp rơi nước mắt đến nơi, quả thật Từ Tiếu Thiên với Đào Nhiên vẫn làm tôi choáng váng, tôi xoa xoa mũi.
"Thật không biết nói sao cho phải…"
"Bạn đừng có lăn tăn, lo nghĩ cách đi, nói chuyện nghiêm túc với bố bạn". Đào Nhiên ngắt lời tôi.
Thật ra thì đối mặt với Đào Nhiên lúc này vẫn hơi ngượng ngùng, mới hôm trước tôi còn tức giận, một mực thể hiện sự trong sạch trong mối quan hệ giữa mình với Lăng Tiêu, hôm nay nhỏ lại đến tiếp cứu tôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!