Chương 40: Em thích anh

Note: Từ đây xin phép được đổi đại từ gọi Lăng Tiêu thành anh. Nhất định là phải đổi ngay. Vì mình đã đợi giây phút này quá lâu rồi *khóc*

...

Cuối cùng tôi không nhịn được, mấy ngày sau lại kể cho Từ Tiếu Thiên nghe chuyện Đào Nhiên đi đón đối tượng thầm thương ngày trước.

"Nhỏ sợ mày hiểu lầm, không dám nói cho mày biết".

Tôi nhấn mạnh một câu.

"Nhỏ thừa biết là mày sẽ nói cho tao nghe". Từ Tiếu Thiên đang chơi game, lên cả hai account của tôi và nó, bận rộn đến mức còn không thèm ngẩng mặt nhìn tôi.

"Hả? Tao là người không kín miệng vậy sao….". Tôi thấy hơi bị đả kích.

"Tao nói với nhỏ là hai đứa mình không có gì mà không nói với nhau được"

"Vậy sao, nhỏ ngầm cố ý để cho mày biết". Tôi nằm hình chữ Đại trên giường, không nghĩ ra rốt cục hành động bí hiểm kia của Đào Nhiên là để làm gì.

"Thật sự hai đứa mình không có chuyện gì là không nói được với nhau sao?"

Hả?. Tôi sửng sốt.

Mày với Lăng Tiêu. Nó đẩy bàn phím ra, nhìn tôi.

"Cái gì mày cũng không nói cho tao nghe là xong đó hả?"

Tôi bị nó hỏi vậy, không cách nào trả lời, chỉ có thể chết trân nhìn nó, sau một hồi nghẹn họng mới nói nổi một câu.

"Có nói hay không mày cũng chẳng thoải mái…"

Từ Tiếu Thiên đá một phát vào thùng CPU, buồn bã nói. Như nhau thật

Đó là máy của tao. Tôi chỉ vào chân nó, nhắc nhở.Mới sửa xong đó

Biết. Nó nói, lại thêm một đá nữa.

"Móa, đệt, mày trả thù đó hả!". Tôi nằm trên giường, giơ chân đạp nó một phát.

Từ Tiếu Thiên đứng lên, ưỡn người, nói với tôi. Mày mau đi ra

Cái gì? Đi đâu?

"Rời khỏi phòng là được, nhanh lên"

Dẹp, lý do gì?

"Tao muốn phạm sai lầm"

Phạm cái gì…

Tôi chưa nói dứt lời, Từ Tiếu Thiên đá văng cái ghế ra, xông đến đè lên người tôi, hôn tôi. Trong phút chốc đầu tôi chỉ còn điệp khúc đinh đinh đoong đoong nên không đẩy nó ra liền được.

Từ Tiếu Thiên hôn rất điên cuồng, tôi cảm thấy có phần không thở nổi, rất lâu sau mới hoàn hồn, vùng vẫy muốn đẩy nó ra.

Nó đè tay tôi lại, hôn một đường từ mặt đến cổ, hà hơi vào tai tôi. Tim tôi đập như điên.

Đang hỗn loạn ở nơi này, cửa phòng tự nhiên vang lên một tiếng, đóng sầm lại.

"Đệt! Tụi mày làm cái gì đó! Cửa cũng không đóng! Người khác nhìn thấy thì sao! Hai đứa bây học theo trào lưu chơi gay hả?". Uy ca thấp giọng nói, nghe vừa khiếp sợ vừa hoảng hốt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!