Chương 22: Tôi bay trên không

Đầu óc tôi hơi loạn, account không động đậy, cứ ở lì trong nhà. 7 Độ cũng không đi, cứ ở cạnh tôi vòng tới vòng lui, nhìn qua thì coi bộ thật nhàm chán.

Tao muốn hỏi.

Liếc qua nhìn Uy ca với Trần Chí xa, hai tên này đang hùa cùng phe Băng Tần mắng chửi người của phái Thanh Tâm, tôi quay đầu qua nói với Từ Tiếu Thiên.

Từ Tiếu Thiên không lên tiếng, im lặng cả buổi mới nói:

"Đừng hỏi, sau này mày còn muốn chơi game nữa hay không?"

Tôi không trả lời, di chuyển con trỏ chuột, account cứ đi tới đi lui trong phòng, không biết 7 Độ đã tốn bao nhiêu tiền vào cái nhà này, đồ nội thất vô cùng đầy đủ, tốc độ trở về cũng rất cao, còn có nhiều thứ không dùng được, chỉ để vì đẹp mắt.

Thấy hơi khó chịu.

Tôi nói, châm điếu thuốc.

"Hắn sớm biết là tao rồi"

"Đồ trang bị trên người mày còn chưa trả hắn, vậy có thoải mái không". Từ Tiếu Thiên mỉm cười, nhỏ giọng nói.

"Hắn cũng đâu có thèm, đồ chất đầy trong nhà, tao đây muốn trả còn không có chỗ"

"Trường sư phạm nhiều người như vậy, đâu nhất thiết phải là Lăng Tiêu…"

"Chết đi! Mày không nghi ngờ sao?"

"Tao đâu có nghi ngờ mà là xác định…". Từ Tiếu Thiên hí hửng, suy nghĩ một chút rồi nói.

"Chơi luôn, hỏi đi, ông đây không muốn mông lung làm thơ"

Tôi hít một hơi sâu, lòng bàn tay đổ mồ hôi, trời đất ơi, tôi cần sức mạnh.

Kiều Công Tử: anh trụ ở đó sao?

Âm 7 Độ: ở chứ.

Kiều Công Tử: bọn Ngồi đầu tường gọi anh là Thất ca?

Âm 7 Độ: a?

Âm 7 Độ: ừ

Kiều Công Tử:…. Lăng Tiêu

Âm 7 Độ: ừ.

Khốn kiếp. Tôi gục xuống bàn phím, thật sự là hắn.

Tôi cảm thấy mình đang chìm ngập trong muôn vàn suy nghĩ, sóng dâng cuộn trào, miên man vô tận…Tự nhiên một tia sáng lóe lên, tôi nhanh chóng ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào màn hình, mở danh sách bạn, nhấp vào tên 7 Độ, lật lại cuộc hội thoại giữa mình và hắn,  kéo một mạch đến đoạn hắn cho tôi mật khẩu account của hắn lúc đấu với BOSS, tôi nhìn chằm chằm vào chuỗi mật mã, mẹ nó, chính là sinh nhật Lăng Tiêu!

Chậm hiểu ghê!…. Từ Tiếu Thiên đứng kế bên cảm khái.

"Bảo bối, mày quả là chậm hiểu hết mức có thể"

"Câm miệng! Ngày đó gấp gáp đăng nhập, đâu có thời gian mà nghĩ nhiều". Tôi nhìn account lúc ẩn lúc hiện trên màn hình của 7 Độ, không biết nên nói cái gì tiếp.

Mẹ nó, có đi không.

Uy ca đột nhiên vác mặt đến gầm một tiếng bên tai tôi, tôi bị hù đến mức phát run, con trỏ chuột bị dịch chuyển, làm account tôi nhảy lên đạp 7 Độ một phát.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!