Chương 28: (Vô Đề)

Bên phía đối thủ rõ ràng đã chuẩn bị vô cùng kỹ lưỡng, trong phần tranh luận tự do còn thể hiện vượt ngoài mong đợi. Ngay cả Lư Chi cũng phải thừa nhận họ nói chẳng sai, thậm chí có lúc cô suýt bị thuyết phục.

Thế nhưng tranh biện vốn dĩ là vậy, cả hai bên đều có lý, vấn đề chỉ nằm ở chỗ bên nào lập luận sắc bén hơn, biết chớp lấy sơ hở từ đối phương mà công kích không tha, khiến khán giả cảm thấy họ nói có lý, đến cả ban giám khảo cũng gật đầu đồng tình thì mới xem như chiến thắng.

Người thứ ba bên đối thủ là một cô gái, ngay từ đầu đã như thể không ưa Lư Chi, mỗi lời phản bác đều nhắm thẳng vào cô mà công kích. Cô nói gì, đối phương cũng có lý lẽ để phản bác lại.

Lư Chi ngồi trên ghế, nhìn cô gái bên kia mà chẳng biết nói gì hơn.

"Dĩ nhiên là sau khi mất rồi người ta mới cảm thấy hối tiếc. Mất mát vốn đã là điều đáng tiếc, nhưng nếu đó là sự ấm áp từng nắm trong tay rồi lại vuột mất, thì nỗi đau ấy sẽ càng sâu sắc hơn."

"Tôi không đồng tình với quan điểm này của đội bạn." Lư Chi đứng lên.

"Ít ra nếu đã từng có được, bạn còn biết cảm giác ấm áp ấy là như thế nào. Còn nếu chưa từng có được, thì đến cả cảm giác ấy là gì cũng không thể tưởng tượng nổi."

Cô càng nói càng đi xa khỏi chủ đề chính, gần như quên mất rằng đây vẫn là một cuộc tranh biện.

"Thế nên yêu thì phải can đảm giành lấy. Nếu đến cả việc nói ra mà cũng không dám, chẳng lẽ cứ trơ mắt nhìn người mình thích ở bên người khác?"

"Mỗi người trong chúng ta đều nên thử một lần. Vì chỉ khi dốc sức giành lấy, ta mới không phải nuối tiếc."

"Thích thì phải nói, nhỡ đâu người đó cũng thích bạn thì sao?"

"Nhưng như bạn vừa nói, là nhỡ đâu, vậy nếu người đó không thích bạn thì sao?"

Lư Chi thấy đối thủ cứ bám riết không buông. Nhưng nghĩ lại thì bản thân cô cũng thế, hai người chẳng khác nào kẻ tám lạng người nửa cân.

Cô nhìn đối thủ, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác chán ghét lạ kỳ. Ánh mắt bất giác lại liếc về phía cô gái đang ngồi cạnh Giang Vi, tâm trạng bỗng chốc tụt dốc không phanh.

"Bạn bên kia đã từng nghe bài Dũng Khí của Lương Tịnh Như chưa?"

"Yêu, thật sự cần rất nhiều dũng khí."

"Giống như tôi thích chàng trai ngồi hàng áp chót, ghế ngoài cùng bên phải, mặc áo hoodie đen ấy. Tôi nhất định phải nói cho cậu ấy biết. Nhỡ đâu có cô gái nào đó nhanh chân hơn tôi thì sao? Chẳng phải tôi sẽ hối hận đến chết à?"

Hàng áp chót, ngoài cùng bên phải, áo hoodie đen.

Chỉ có một người như thế.

Giang Vi.

Cả hội trường như bùng nổ. Gần như tất cả mọi người đều đồng loạt quay đầu nhìn về phía sau. Ngay cả thầy cô ngồi dưới và ban giám khảo trên sân khấu cũng không ngoại lệ.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Giang Vi.

Cảnh tượng ấy hiếm thấy vô cùng. Bởi đâu phải ai cũng có đủ dũng khí như Lư Chi, cô dám thổ lộ ngay giữa cuộc thi, giữa hàng trăm ánh mắt, không hề e dè cũng chẳng buồn nghĩ đến hậu quả.

Nhưng dù mọi ánh nhìn đang hướng về mình, Giang Vi vẫn như không hề hay biết. Ánh mắt anh dán chặt vào cô gái trên sân khấu, như thể toàn bộ giác quan đều bị cơn chấn động bất ngờ ấy làm tê liệt.

Anh có tính đủ đường đến đâu cũng không sao tính được hành động của Lư Chi hôm nay. Lần tỏ tình trước của anh quá vội vàng. Lần này, anh vốn định đợi khi cả hai thân thiết hơn, khi mối quan hệ ổn định hơn rồi mới chọn thời điểm thích hợp để ngỏ lời. Không ngờ vẫn là cô hành động trước.

Dù cô luôn tỏ ra hững hờ nhưng dựa vào hiểu biết của anh về cô, anh biết cô thật lòng.

Ánh mắt anh có phần ngơ ngẩn, như thể vừa bị một cơn sóng cảm xúc bất ngờ cuốn lấy. Dòng máu trong người bất chợt sôi trào như lửa cháy bùng lên, lao thẳng lên đầu, lan khắp tứ chi khiến toàn thân nóng rực.

Người dẫn chương trình phản ứng cực nhanh, lập tức kéo sự chú ý của cả hội trường quay trở lại cuộc thi.

Thật ra ngay khi vừa dứt lời, Lư Chi đã thấy hối hận. Chỉ vì cô quá khó chịu trước lời lẽ của đội đối thủ, lại thêm việc thấy bên cạnh Giang Vi có một cô gái mà còn là người cô biết rõ có quen biết với anh, khiến cô bốc đồng, không sao kìm nén nổi.

Từ trước đến nay, cô vốn là người dễ nóng nảy, chỉ là chưa từng gặp phải chuyện gì thật sự chạm đến giới hạn của cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!