"Sân nhà còn đó gốc tỳ bà
Tự tay nàng trồng năm nàng khuất
Giờ tán sum sê rợp bóng mát…"
Quy Hữu Quang1 | Hạng Tích Hiên Chí2
***
Tiết học đầu tiên sáng thứ Hai là lớp Toán cao cấp, bên trong giảng đường bậc thang3 nằm ở góc tầng hai tòa nhà số ba chật kín sinh viên, không còn lấy một chỗ trống.
Tại sao lớp học này lại đông sinh viên đến vậy? Bởi đây là tiết Toán cao cấp của thầy Giang Vi.
Mọi người đến lớp từ sớm không hẳn vì đam mê yêu thích học hành, mà chỉ để được tận mắt nhìn thấy thầy Giang, người được nhắc tên trong rất nhiều bài đăng trên diễn đàn của Đại học Hải Thành.
Năm phút trước khi vào học, Giang Vi bước vào lớp đúng giờ như thường lệ. Trong tay là chiếc laptop cùng với hai quyển sách. Bộ đồ trên người anh chỉ một màu đen: áo khoác đen, áo len đen và quần âu cũng màu đen nốt.
Mái tóc ngắn gọn gàng, ánh mắt sắc lạnh, gương mặt với những đường nét góc cạnh như được tạc, thoáng mang theo cảm giác lạnh lẽo đến mức có thể khiến người ta rùng mình. Mắt hai mí không to nhưng rất đẹp, ánh nhìn vẫn bình thản, phẳng lặng như mặt hồ không gợn sóng. Chiếc kính gọng mảnh trên sống mũi càng tôn lên vẻ trí thức nhã nhặn.
Nhưng sinh viên từng học lớp của Giang Vi đều biết, anh chưa từng nở nụ cười trên bục giảng, thậm chí còn khá nghiêm khắc, lạnh lùng, gần như không để cảm xúc xen vào.
Anh sống theo kiểu "Phật hệ"4, không có bạn bè thân thiết, duy chỉ có quan hệ khá tốt với thầy Cố cùng văn phòng, nghe nói hai người từng là bạn cùng phòng thời đại học.
Ở Đại học Hải Thành vẫn lưu truyền một lời đồn rằng: Thầy Giang Vi của viện Toán học đã kết hôn với mối tình đầu từ nhiều năm trước.
Một người giấu tên từng tiết lộ vợ thầy cũng là sinh viên Đại học Hải Thành, từng là nhân vật "nổi đình nổi đám" trong trường. Hai người kết hôn ngay sau khi tốt nghiệp, một tay cầm bằng tốt nghiệp, một tay cầm giấy đăng ký kết hôn.
Tuy nhiên, nhiều bài viết cũ đã bị xóa nên chẳng ai rõ sự thật. Dù bao cuộc bàn tán sôi nổi xuất hiện trên diễn đàn trường nhưng chưa một lần nào thầy Giang lên tiếng xác nhận.
Có sinh viên liều lĩnh giơ tay hỏi Giang Vi:
"Thầy ơi, nghe nói thầy kết hôn rồi đúng không ạ?"
Đám sinh viên ngồi trong giảng đường nghe vậy đổ dồn ánh mắt về phía Giang Vi, chờ đợi câu trả lời.
Chiếc điều hòa cũ trong phòng học phát ra những tiếng ù ù nặng nề, bên ngoài khung cửa sổ là âm thanh soàn soạt đều đặn của người quét tuyết, trong lớp là những lời thì thầm to nhỏ của đám sinh viên. Thế nhưng với Giang Vi lúc này, mọi thứ chỉ là những âm thanh mơ hồ như vọng lại từ một chốn xa xăm. Thứ duy nhất còn văng vẳng, day dứt trong tâm trí anh là câu hỏi vừa rồi. Từng chữ rõ ràng, dứt khoát, nặng nề như những nhát búa vô hình gõ thẳng vào trái tim vốn đã chằng chịt vết xước của anh.
Bàn tay Giang Vi đặt trên bục giảng khẽ khựng lại. Ánh mắt anh dịu đi như vừa chạm đến một ký ức đẹp đẽ, một hình bóng yêu dấu như chập chờn trước mắt, mỗi khi nhớ đến người ấy, lòng anh sẽ tự khắc mềm lại.
Tất cả sinh viên đều thấy thầy Giang vẫn luôn nghiêm túc lạnh lùng bất ngờ nở một nụ cười nhẹ. Anh bật máy tính rồi mở một thư mục trên màn hình chính của máy.
Máy chiếu khởi động, mọi người cùng nhìn thấy trong thư mục ấy chỉ có một tấm ảnh duy nhất.
Giang Vi nhấp chuột, tấm ảnh lập tức được phóng to.
Một tờ giấy kết hôn màu đỏ rực đột ngột hiện ra trước mắt mọi người.
Hai người trong ảnh mặc áo sơ mi trắng, chàng trai nở nụ cười dịu dàng còn cô gái bên cạnh lại cười tươi tắn rạng rỡ. Đôi vợ chồng trẻ ấy như bước ra từ tranh vẽ, đẹp đến mức khiến người ta không nỡ rời mắt.
Giọng thầy Giang nhẹ nhàng, ôn tồn vang lên:
"Tôi đã kết hôn rồi."
"Tôi rất yêu vợ mình."
Sau khi tan làm, Giang Vi đi một mình đến siêu thị gần nhà. Có vẻ như đã lâu rồi anh không ghé qua đây, mỗi ngày của anh chỉ lặp đi lặp lại chu kỳ đi làm rồi về nhà, không cảm nhận được điều gì đặc biệt trong cuộc sống.
Giang Vi đẩy xe lang thang trong siêu thị rất lâu, anh mua đủ thứ đồ: khoai tây Lay"s vị nguyên bản, Yakult, Coca
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!