Chương 43: Sự thực của vết sẹo

Vài giây sau, người của ông chủ Kim phá cửa vào, mấy khẩu súng tiểu liên nhắm vào trong phòng, chuẩn bị bắt sống.

Các tay súng dựng thẳng tai nghe ông chủ ra lệnh một tiếng, nhưng khi mọi người vào nhà, điều đầu tiên nhìn thấy chính là một màn thô bạo nóng bỏng thế này.

Ván giường kịch liệt chấn động, một trận hỗn độn thở gấp, hai thân thể đàn ông nhẵn bóng kiện mỹ chồng lên nhau, chiếc giường nhỏ trông như chịu không nổi động tác chân tay kịch liệt thô bạo. Thân thể Sở thiếu gia tuấn mỹ thon dài, đặt ở mặt trên, vào lúc đám người ập vào lập tức giật tung ra giường bao lấy nửa người dưới.

Sở Tuần nhất thời không rút ra được, quay đầu tức giận gầm nhẹ: "Này, mới làm có một nửa, các người làm gì đây?!"

Tròng mắt Kim Bách Thắng muốn rớt ra ngoài: "Ai u……"

Lâm Tuấn trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn nói không nên lời: "……"

Kinh doanh tình dục nam nữ, sòng bạc ở Tam Giác Vàng rất phát đạt, xa hoa trụy lạc, hắc đạo kiêu hùng cái gì mà chưa thấy qua? Nhưng mà cảnh hoạt sắc sinh hương trên giường cho dù miễn cưỡng che đậy, cũng dấu không được huyết mạch sôi sục kịch liệt, đó là hai thân thể đàn ông cực khỏe mạnh hoàn mỹ, phía dưới ra giường là bốn chân cường tráng mở ra, theo động tác phập phồng thoáng run.

Hơn nữa, Sở thiếu gia dáng người đơn bạc thế nhưng cưỡi ở mặt trên.

Người đàn ông đang bị cậu cưỡng ép làm, hai tay bị trói bởi chiếc quần rằn ri do chính cậu cởi ra, cột lên thanh ngang trên đầu giường, miệng bị khăn mặt bịt kín nói không nên lời, sắc mặt đỏ bừng ngũ quan vặn vẹo, cơ thể màu nâu xinh đẹp rung lên từng đợt, lồng ngực cường tráng kiện mỹ bởi vì động dục mà mồ hôi nóng đầm đìa, đầu ngực cứng đến phát tím……

Mọi người ở đây bị một màn này kích thích, nòng súng đều hạ thấp, toàn bộ quên mất là tới bắt người, mỗi người đều tham lam nhìn chằm chằm, đánh giá từ trên xuống dưới, nuốt nước miếng. Có đến một nửa số người ở đây chim chóc trong đũng quần cương lên, mặc dù kỳ thật đối với đàn ông không có phương diện tính thú kia.

Cảnh tượng này sở dĩ cực độ kích thích cảm quan thần kinh mọi người, hoàn toàn là bởi vì người đàn ông trên giường bị trói tay cường bạo là Hàn Thiên.

Hàn Thiên là ai? Thủ hạ cường hãn hạng nhất của nữ phỉ Mogaung, tay súng số một số hai trong giới, trên sàn đấu một cú đá xoáy đá gãy cổ cao thủ Thái quyền Richard Chung, Richard Chung toàn thân tê liệt, ông chủ Kim còn đang buồn bực muốn tính món nợ này đây. Hàn Thiên mặt lạnh lãnh huyết, giết người như giết chết một con kiến, khiến đám người đồng đạo ngầm thưởng thức, cũng khiến rất nhiều người hận thấu xương, muốn tìm cơ hội nhanh chóng trừ khử.

Người đàn ông cường hãn không ai bì nổi như thế bị đặt ở phía dưới làm, nhìn người này giãy dụa, nghe người này kêu giường, có bao nhiêu mất hồn……

Kim Bách Thắng nhịp nhịp khẩu súng trong tay, tạm thời nhét vào bao da, chắp tay với Sở thiếu gia đang cong người trên giường: "Xin lỗi, Sở lão đệ, thực xin lỗi a!"

"Tôi nghe nói có người ẩn náu ở đây, nên đến xem thử, Hàn Thiên, mày quả nhiên ở đây."

Hàn Thiên miệng bị bịt kín, không nói lời nào, tròng mắt sắc bén, quang mang nơi đáy mắt tựa như có thể giết người, cho dù bị áp vẫn là một con sư tử đang bị giam cầm ngủ đông vận sức chờ phát động, thân hình giống một con dã thú hoa lệ có lực hấp dẫn trí mạng.

Sở Tuần triển khai tư thế bảo vệ người dưới thân, khó chịu nói: "Anh Kim, anh đây là sao? Mang nhiều người đến như vậy, muốn quấy rầy hưng trí của Nhị gia sao?!"

"Đều vây quanh tôi xem cái gì? Cong mông chờ Nhị gia lần lượt thao các người hử?"

Sở Tuần khẩu khí kiêu ngạo, tà khí khi đàn ông đang bị dục hỏa thiêu đốt lại mang theo lực chấn nhiếp nào đó khó có thể hình dung, lực áp bách trời sinh.

Kim Bách Thắng biểu tình chế nhạo, tà cười nói: "Lão tử thật đúng là mẹ nó không biết, Sở lão đệ thích cái này?"

Sở Tuần cười đến không chút nào che dấu, phóng túng không kềm chế được: "Chê cười, tôi thích người rắn rỏi thế này. Càng cứng, càng không được tự nhiên, Nhị gia làm càng hăng, càng hứng."

Kim Bách Thắng cười nói: "Ông anh bội phục, bội phục, chú cư nhiên ngắt được con chim cứng Hàn Thiên này."

Sở Tuần chớp mắt, mờ ám nói: "Hàn Thiên nhi đã cứu mạng Nhị gia, lão tử đây là dùng phương thức tối đàn ông…… Báo – đáp – hắn."

Cũng may là Sở Tuần ở mặt trên, một bộ lãng ngôn lãng ngữ thành thạo thế này, đổi là Hoắc Truyền Võ, nhất định nói không nên lời.

Gương mặt đỏ bừng của người nào đó trên giường vẫn như cũ lạnh lùng cứng rắn, quật cường, đáy mắt lóe ra hàn quang, dời đi tầm mắt.

Đóng kịch phải đóng trọn bộ, thân thể Sở Tuần vẫn như cũ cứng rắn, để ở giữa mông Truyền Võ, càn quấy đẩy vào trong. Cú đẩy này của cậu làm đầu hành chọc đến vật chôn bên trong, thuận thế đem thứ bên trong vùi vào nửa tấc, càng sâu thêm. Vốn là Kim Bách Thắng không biết cậu nắm giữ tình báo, nhưng làm việc chỉ sợ vạn nhất, cậu thực lo lắng họ Kim từ trên giường tìm kiếm đồ vật gì đó……

Bả vai Truyền Võ mạnh chấn động, cái quần đang trói bị lực đạo của anh xoạt một cái xé ra, cả người co rút. Nửa người dưới của anh phát ra một dòng điện, dị vật cùng thứ cực nóng của Sở Tuần cùng nhau đỉnh vào, khoái cảm xa lạ xen lẫn đau nhức, giống như mở điện, dòng điện từ khe mông tràn ra lập tức xâm nhập khắp cơ thể, làm anh khó có thể chịu được. Anh liều mạng cắn môi, là người nội liễm cấm dục, dù có là ai cũng khó nhai loại tâm lý kháng cự cùng rối rắm sinh ra vào lần đầu bị "xâm phạm" này.

Sở Tuần nhìn ra được, Hoắc Truyền Võ quả thật là không thể thừa nhận trường hợp thế này, cảm giác sỉ nhục, nan kham, loại tâm tính này cùng biểu tình rất nhỏ lờ mờ lộ ra ngược lại vừa lúc khớp với cảnh hỗn độn xấu hổ trước mắt, đóng kịch hoàn toàn tự nhiên. Cậu thậm chí không cần mắt thấy, cũng có thể cảm nhận được khác thường dưới ra giường, Nhị Võ bị cậu làm cứng. Dương cương của anh sưng to dựng thẳng trên giường, chịu đựng cậu xâm phạm.

Cả Sở Tuần cũng cứng đến không chịu nổi, độ cứng làm cậu không ngừng hút khí, khó có thể tin. Mông Truyền Võ rất tròn, thịt rắn chắc, ma xát thứ của cậu, hút lấy nó, cảm giác kia thực thư thái, khiến cậu nóng như bị lửa thiêu, đầu óc sốt đến hôn mê, còn phải cực lực trấn định ứng phó một đám bát nháo trước mắt.

Trong phòng người tối nhẫn không được nhìn không được là Lâm Tuấn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!