Sau một ngày vui chơi ở công viên giải trí, Phùng Thanh lại quay về trạng thái nỗ lực học tập chăm chỉ như trước.
Tuy vậy, cậu không còn học kiểu cắm đầu bỏ mặc tất cả nữa, mà bắt đầu học theo thời gian biểu do Trần Thượng Chu lập cho. Cân bằng giữa việc học và nghỉ ngơi.
Mỗi cuối tuần, Phùng Thanh sẽ cùng Trần Thượng Chu lên kế hoạch học tập cho tuần tiếp theo. Tỉ mỉ đến mức mấy giờ đi ngủ, mấy giờ thức dậy, buổi tối sau giờ học phải học sách nào, từ trang nào đến trang nào. Học xong là dọn dẹp đi ngủ, muốn nói chuyện thì nói, muốn ngủ thì đi ngủ. Tóm lại là Phùng Thanh không được cắm đầu học vô độ nữa.
Trong thời gian ở trường, Trần Thượng Chu tuyệt đối không giao thêm bất kỳ bài vở nào cho cậu. Chỉ yêu cầu Phùng Thanh làm đúng những việc cần làm. Lên lớp thì nghiêm túc nghe giảng, hết tiết nếu buồn ngủ thì cứ ngủ, tiết thể dục hay giờ giải lao thì đi chơi bóng rổ thư giãn. Trần Thượng Chu nói rằng sức khỏe thể chất cũng rất quan trọng. Cậu cần duy trì vận động vừa phải để giúp đầu óc hoạt động hiệu quả hơn.
Vì vậy, trừ những ngày trời mưa, ngày nào Phùng Thanh cũng làm đúng như lời anh dặn. Dù thời tiết có lạnh, cậu vẫn rủ Trịnh Tử Hoàn và Hầu Vũ ra sân bóng rổ trong trường chiếm sân chơi cho bằng được.
Khi đã học hành có nếp, Phùng Thanh chợt nhận ra thời gian trôi qua rất nhanh.
Học kỳ hai năm lớp 8 lặng lẽ trôi qua giữa những lần thi cử. Kỳ giữa kỳ, kỳ thi hàng tháng, rồi kỳ thi cuối kỳ. Sau đó Phùng Thanh chính thức bước vào kỳ nghỉ hè.
Còn về kết quả thi, đúng như lời Trần Thượng Chu đã nói. Khi trong đầu cậu có nhiều kiến thức có thể vận dụng linh hoạt, thì khả năng nắm bắt trọng điểm và biến đổi kiến thức cũng được nâng cao rõ rệt.
Sau ba kỳ thi, thứ hạng toàn khối của Phùng Thanh đều tăng một cách ổn định.
Giữa kỳ Phùng Thanh xếp hạng 68, kỳ thi tháng là 54. Thậm chí đến cuối kỳ thì vọt lên nằm trong top 50, xếp thứ 37 toàn khối, đây là một thành tích rất tốt. Mỗi giọt mồ hôi đều thu được quả ngọt khiến Phùng Thanh tràn đầy cảm giác thành tựu.
Kỳ nghỉ hè chính thức bắt đầu.
Ba ngày đầu tiên của kỳ nghỉ, Trần Thượng Chu không sắp xếp cho Phùng Thanh bất kỳ bài học nào. Anh nói đây là phần thưởng cho sự kiên trì nỗ lực suốt cả học kỳ của cậu. Trong ba ngày ấy, Phùng Thanh dành một ngày đi chơi với Trịnh Tử Hoàn và Hầu Vũ, hai ngày còn lại ngồi bên cạnh Trần Thượng Chu xem anh làm bài.
Phùng Thanh từng hỏi: "Anh cứ bảo em phải học hành nghỉ ngơi xen kẽ, sao anh lại không nghỉ ngơi gì hết vậy?"
Trần Thượng Chu đáp: "Vì từ nhỏ anh đã không thích chơi. Anh có thể ngồi yên một chỗ, thậm chí còn thấy những đề bài này khá thú vị. Còn em từ nhỏ đã thích chạy nhảy, rõ ràng không phải kiểu ngồi yên được. Học hành mà quá sức thì chỉ cần một thời gian ngắn là em sẽ sinh ra cảm giác chán ghét chuyện học, học cũng không vô nữa."
"Nghe cũng có lý." Phùng Thanh cảm thán.
Sau ba ngày nghỉ ngơi, giờ giấc sinh hoạt của Phùng Thanh bắt đầu đồng bộ với Trần Thượng Chu.
Mỗi ngày, hai người dậy cùng lúc, ngủ cùng lúc. Sáng sớm dậy còn cùng nhau xuống nhà chạy bộ, ăn sáng ngoài tiệm rồi mới về nhà bắt đầu học.
Dù là kỳ nghỉ, nhưng khối lượng bài tập của Phùng Thanh không nặng.
Trần Thượng Chu không chỉ để cậu nghỉ ngơi cuối tuần, mà còn không bắt cậu học suốt cả ngày dài mỗi ngày. Do giờ đây Phùng Thanh đã có thể tập trung cao độ, hiệu suất học cũng được nâng lên nhiều. Cậu chỉ cần khoảng 6–7 tiếng mỗi ngày là hoàn thành xong bài vở Trần Thượng Chu giao và bài tập nghỉ hè.
Thời gian còn lại, Phùng Thanh sẽ học thuộc lòng tiếng Anh và Ngữ Văn. Trần Thượng Chu sẽ nghe cậu đọc thuộc và thỉnh thoảng sẽ kiểm tra ngẫu nhiên. Với tiếng Anh, Trần Thượng Chu còn tải về cho cậu nhiều tạp chí nước ngoài có độ khó vừa phải để luyện đọc. Còn từ vựng thì theo sắp xếp của anh, Phùng Thanh đã học đến trình độ từ vựng cấp ba.
Trần Thượng Chu bảo: "Tiếng Anh là môn rất cần sự tích lũy. Bây giờ việc học chưa quá nặng, em nên tranh thủ đọc nhiều, học nhiều để rèn cảm giác ngôn ngữ. Lên cấp ba rồi, có thể lấy phần tích lũy đó ra dùng, tiết kiệm thời gian để tập trung cho những môn cần luyện đề nhiều hơn."
Phùng Thanh chỉ gật đầu răm rắp và làm theo lời anh: "Dạ, dạ, dạ em biết rồi, biết rồi!"
Tất nhiên, ngoài chuyện học hành, Phùng Thanh còn rất thích hát cho Trần Thượng Chu nghe.
Mặc kệ anh có muốn nghe hay không, Phùng Thanh thấy mình rảnh là hát, còn hát cực kỳ vui vẻ. Có lúc Trần Thượng Chu sẽ giả vờ bực bội, lấy tay bịt miệng cậu rồi lôi thẳng người cậu ra phòng khách, ra lệnh: "Em im miệng!"
Kết quả, Phùng Thanh càng hát to hơn khi bị anh đá ra ngoài phòng khách.
—
Năm học mới bắt đầu, Phùng Thanh chính thức trở thành học sinh năm ba trung học cơ sở.
Toàn bộ chương trình lớp 9 không chỉ có bài học mới mà còn phải trải qua ba vòng ôn tập tổng thể, nên tiến độ giảng bài của thầy cô cũng nhanh hơn hẳn so với lớp 7 và lớp 8. Vì vậy, nhiều bạn trong lớp bắt đầu thấy khó theo kịp nhịp độ. Nhưng nhờ được Trần Thượng Chu sắp xếp tự học trước trong kỳ nghỉ hè, Phùng Thanh không những tiếp thu bài rất tốt mà kiến thức trong đầu cũng được khắc sâu hơn rất nhiều.
Tuy nhiên, một khi thành tích đã vươn lên lọt vào top đầu, thì việc muốn có một bước tiến lớn hơn nữa lại trở nên rất khó khăn.
Khi vòng ôn tập đầu tiên của lớp 9 diễn ra được một nửa, thứ hạng toàn khối của Phùng Thanh vẫn ổn định trong khoảng top 30 đến 40, không lên cũng không xuống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!