Sau khi Phùng Thanh rời đi, Trần Thượng Chu vào phòng ngủ lớn để tra cứu tài liệu.
Trước kỳ nghỉ đông, cô giáo dạy tiếng Anh đã gợi ý cho họ nhiều tạp chí nước ngoài đáng đọc. Trần Thượng Chu định tải mấy bài về in ra xem, tiện thể chọn vài bài đơn giản cho Phùng Thanh đọc thử.
Trên QQ có mấy trang web tải tài liệu tiện lợi mà Tĩnh Văn Duệ đã chia sẻ với anh vào sáng sớm.
Trần Thượng Chu di chuyển chuột để khởi động máy tính đang ở chế độ ngủ, lúc đang định mở QQ để đăng nhập thì phát hiện biểu tượng QQ ở dưới góc phải màn hình đang nhấp nháy.
Trên máy tính này chỉ có anh và Phùng Thanh dùng QQ.
Rõ ràng đây là tài khoản của Phùng Thanh, chắc buổi chiều cậu treo máy chơi game sau đó quên mất không đăng xuất ra.
Trần Thượng Chu đưa chuột xuống góc phải màn hình, định thoát tài khoản QQ của Phùng Thanh ra thì đúng lúc đó biểu tượng QQ lại lóe sáng, có tin nhắn mới đến.
Trần Thượng Chu vốn không có thói quen soi mói mạng xã hội của Phùng Thanh, nhưng vừa đưa mắt thấy vài từ trong tin nhắn, anh liền nhấp vào khung trò chuyện.
Vì tin nhắn này có nhắc đến tên anh.
[Trần Thượng Chu tốt nghiệp rồi, em còn sợ gì chứ?]
Vừa nhấn vào khung trò chuyện, Trần Thượng Chu đã thấy tin nhắn trả lời của Phùng Thanh: Chuyện này không liên quan đến việc anh ấy có tốt nghiệp hay không.
Anh lăn chuột kéo lên xem lại đoạn đầu của cuộc trò chuyện, ánh mắt đảo qua ảnh đại diện của đối phương và biệt danh Phùng Thanh đặt cho người này.
Ảnh đại diện là một nữ minh tinh Châu Âu, biệt danh được Phùng Thanh đặt là Hoàng Thư Nam (bạn gái Trịnh Tử Hoàn).
Kéo lên đến đầu đoạn chat, Trần Thượng Chu dừng chuột lại.
Hoàng Thư Nam: Đến chưa?
Phùng Thanh: Chưa, em vừa mới ra khỏi nhà.
Hoàng Thư Nam: Gái đẹp đến lâu rồi đó, thật sự rất xinh, cậu mau lên đi.
Phùng Thanh: Gái đẹp nào cơ?
Hoàng Thư Nam: Chính là người chị nói với cậu hôm qua. Bạn của bạn chị, một bạn nữ học lớp 7 rất xinh đẹp. Hôm nay chuẩn bị để mai mối cho hai người đấy. Trước đây chị nói là đợi Trần Thượng Chu tốt nghiệp sẽ giới thiệu người đẹp cho cậu. Chị đây đã hứa là làm, chắc chắn phải giới thiệu.
Phùng Thanh: Hôm qua không phải em đã nói rồi sao? Em không có ý định yêu đương.
Hoàng Thư Nam: Trần Thượng Chu tốt nghiệp rồi, em còn sợ gì chứ?
Phùng Thanh: Chuyện này không liên quan đến việc anh ấy có tốt nghiệp hay không.
Hoàng Thư Nam: Hả?
Phùng Thanh: Chị à, thật sự là em không muốn yêu đương. Không phải vì anh em chưa tốt nghiệp mà không yêu, chỉ đơn giản là không muốn thôi.
Hoàng Thư Nam: Nhưng thật sự rất xinh đó.
Phùng Thanh: Dù có đẹp như tiên nữ giáng trần thì em cũng không có ý định yêu đương. Huống chi yêu rồi còn phải dành thời gian ăn cơm, trò chuyện, làm này làm nọ với người ta. Trong khi em chỉ mong mỗi ngày của kỳ nghỉ đông có thể kéo dài thành 48 tiếng, vừa được đi chơi cho thỏa thích vừa có thể ở bên anh em nhiều hơn. Yêu đương làm sao vui bằng việc ngồi nhìn anh trai làm bài tập được.
—
Sau khi gửi xong tin nhắn trong cái rét căm căm, Phùng Thanh thở hơi liên tục vào mười ngón tay đỏ ửng vì lạnh của mình.
Ngẩng đầu nhìn tên quán karaoke phía trên, cậu gửi tin nhắn thoại chuyển thành văn bản cho Hoàng Thư Nam: "Em đến dưới lầu rồi. Chị mau nói với bạn chị một tiếng, đừng mai mối gì nữa. Hôm qua về nhà muộn quá, hôm nay anh em đặt giờ giới nghiêm rồi, tám giờ là em phải về. Vậy nên chơi tầm bốn mươi phút là em phải đi rồi, còn bị mai mối nữa thì không chơi được gì cả."
Gửi xong, Phùng Thanh ghi nhớ số phòng do Hầu Vũ gửi, rồi nhét điện thoại vào túi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!