Chương 9: (Vô Đề)

Tháng ba năm nay, Vị Thái tử của Đông cung vừa làm lễ cập quan. Sau khi buổi lễ kết thúc, Hoàng thượng mở tiệc chiêu đãi quần thần ở Lộ Hoa đài, rồi bảo bọn họ hãy dẫn theo gia quyến đi cùng, ý tứ đã rất rõ ràng, ngài muốn tuyển chọn Trữ phi cho Thái tử.

(*) Thời cổ đại con trai làm lễ cập quan(đội mũ) vào năm 20 tuổi.

Thái tử là người cảm xúc khó dò, tàn bạo thích giết chóc, điều này khiến nhiều khuê tú lùi bước, nhưng cũng có không ít người dù chen vỡ đầu cũng muốn vào bằng được Đông cung.

Thứ nhất, mặc dù tính tình Thái tử không tốt, nhưng gương mặt kia thật sự quá đẹp, rất khó để không khiến người ta vừa gặp đã thương, vẻ đẹp ấy thậm chí khiến cho người nhìn tạm thời ngó lơ tính tình đáng sợ của hắn. Thứ hai, vị chủ Đông cung này rất được lòng Thánh, tương lai chắc chắn sẽ ngồi lên ngai vàng, địa vị mẫu nghi thiên hạ quá mức hấp dẫn, ai mà không muốn liều một phen.

Ngày đó, muôn hoa đua nhau khoe sắc thắm ở Lộ Hoa đài, nhưng Thái tử lại chẳng thèm lộ mặt. Có điều dù cho Thái tử không nể mặt bệ hạ đến vậy, bệ hạ lại vẫn yêu thương hắn, chỉ coi như đó là yến hội mừng sinh nhật Thái tử, ngay cả có Hoàng tử xin được tứ hôn vào hôm đó cũng bị bệ hạ từ chối.

Trong lòng mọi người đều biết, đây là sự thiên vị của Thánh thượng đối với Thái tử.

Ngày đó là yến hội cập quan của Đông cung, Thái tử không chọn phi, vậy thì không ai được chọn cả.

Mà trước đó, loại chuyện này cũng không hiếm thấy.

Bệ hạ đã nhiều lần bảo Hoàng hậu tổ chức yến hội, chọn phi cho Đông cung, nhưng bởi vì Thái tử vắng mặt mà tất cả đều tan thành mây khói. Cũng vì lý do này, bệ hạ còn từng nhét mỹ nhân vào Đông cung mấy lần, nhưng cuối cùng những mỹ nhân này đều biến mất, có điều cho dù là vậy cũng không thể khiến bệ hạ từ bỏ suy nghĩ chọn phi cho Đông cung.

Những năm qua bệ hạ một lòng để tâm vào chuyện chọn Trữ phi, điện hạ một lòng nổi điên, thế nhưng phụ tử hai người lại duy trì được một sự cân bằng kỳ lạ, không ai cản trở ai.

Tóm lại, đến nay Đông cung vẫn chưa có một vị nữ chủ nhân, đủ để thấy rằng vị Thái tử Chử Yến này thực sự không gần nữ sắc.

Cho nên người Ngụy gia đều rất tò mò, Ngụy Niên dùng gì để lọt được vào mắt xanh của Thái tử.

Ngụy Niên có dung mạo thanh nhã, tư thái yểu điệu, khí chất như lan, là kiểu tiểu thư khuê các điển hình, nhìn thế nào cũng không giống mẫu người Thái tử sẽ thích. Nhưng nàng lại có thể an toàn ra khỏi biệt viện Hương Sơn, còn được Thái tử ưu ái, từ trước tới nay loại chuyện này chưa từng xảy ra.

Kiều thị còn muốn hỏi tiếp, lại thấy Ngụy Ngưng khẽ lắc đầu, bà ta bèn nuốt lời đã đến bên môi xuống.

"Hôm nay hẳn nhị tỷ tỷ đã chịu hoảng sợ nhiều rồi, vẫn nên về phòng nghỉ ngơi sớm thì hơn." Ngụy Ngưng kéo tay Ngụy Niên, lo lắng nói.

Kiều thị cũng miễn cưỡng ra vẻ hiền hòa, nhẹ giọng nói: "Con gặp kiếp nạn này, đúng là nên nghỉ ngơi nhiều hơn."

"Còn về Xuân Lai, con cũng đừng đau buồn quá, trong lúc nguy cấp mà ả ta không biết bảo vệ chủ, lại cố thoát thân một mình, chết cũng không oan."

Ngụy Niên lẳng lặng nghe, đúng lúc bày ra vẻ mặt vừa buồn vừa sợ.

"Nhưng Xuân Lai đã không còn nữa, bên cạnh con lại không có ai đắc lực, đợi con nghỉ ngơi xong ta sẽ chọn cho con một người rồi đưa qua." Kiều thị nhẹ nhàng nói.

Ngụy Niên thầm cười lạnh, lại chọn một kẻ đến theo dõi nàng à?

Nàng có ngu mới đồng ý.

Cổ họng Ngụy Niên hơi nhúc nhích, nghẹn ngào nói: "Cảm ơn mẫu thân quan tâm, có điều Xuân Lai đã làm bạn bên con từ nhỏ, tình nghĩa sâu đậm. Bây giờ Xuân Lai mới đi, trong lòng con khó mà yên ổn, hay là qua một thời gian nữa rồi hẵng chọn người mới."

Kiều thị nhíu mày, tuy có hơi không vui nhưng đúng là bà ta không thể mạnh mẽ nhét người vào viện của Ngụy Niên trong tình huống này được, chỉ gật đầu: "Nếu con đã nói thế, vậy thì theo ý con đi."

Ngụy Niên khom người cáo lui.

Bước ra khỏi Bách Thanh đường, nàng hơi dừng chân liếc vào trong sảnh chính, nàng có thể tưởng tượng ra được, sau khi nàng rời đi tình cảnh trong đó sẽ là như thế nào.

Chắc chắn bọn họ đang bàn xem nên tiếp tục gài bẫy nàng hay là yên lặng theo dõi tình hình, xem thái độ của vị Đông cung kia thế nào.

Đáp án không khó đoán, nhất định bọn họ sẽ lựa chọn cách sau.

Dẫu sao danh tiếng của chủ nhân Đông cung thực sự quá đáng sợ, bọn họ sẽ không muốn đắc tội hắn, cho dù chỉ là một khả năng nhỏ bé.

Cho nên trước mắt biện pháp tốt nhất của bọn họ là án binh bất động, xác định thái độ của Đông cung đối với nàng, mà khoảng thời gian này là cơ hội lật ngược tình thế của nàng.

Ngụy Niên chậm rãi đi về viện Hạnh Hòa, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lùng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!