Chương 8: (Vô Đề)

"Sói?" Ngụy Ngưng vô cùng kinh ngạc, thất thanh hỏi: "Nhị tỷ tỷ, tỷ gặp phải sói á?!"

"Mau cho Ngưng Nhi xem, vết thương của tỷ thế nào rồi?"

Phản ứng của Ngụy Ngưng thể hiện ra ngoài hoàn hảo đến mức không có lấy một sơ hở, bất kể ai nhìn vào cũng sẽ cảm động vì tình cảm tỷ muội thân thiết của hai người.

Đột nhiên Ngụy Niên lại cảm thấy thật vô vị.

Nàng dời tầm mắt, hơi nghiêng đầu tránh đi bàn tay của Ngụy Ngưng đang định chạm vào vết thương trên cổ nàng, không nóng không lạnh nói: "Điện hạ đã tự tay bôi thuốc cho ta rồi, tam muội muội không cần lo lắng."

Vết thương do kiếm cắt và bị sói cào rất khác nhau, nàng chỉ có thể nói là Thái tử tự tay bôi thuốc cho nàng, bọn họ mới không dám tùy tiện tháo băng ra xem xét.

Quả nhiên động tác của Ngụy Ngưng sững lại, sau đó nàng ta bình tĩnh rút tay lại, nắm chặt lấy tay Ngụy Niên: "Không sao là tốt rồi, từ lúc Ngưng Nhi biết chuyện nhị tỷ tỷ ở biệt viện của Thái tử đã vô cùng nôn nóng, nhị tỷ tỷ..."

Ngụy Ngưng cúi người gần như áp sát lỗ tai Ngụy Niên, lo lắng nhỏ giọng hỏi: "Tính tình Thái tử điện hạ thất thường, nhị tỷ tỷ không sao chứ?"

Một mùi hương ngọt ngào quen thuộc quanh quẩn bên mũi Ngụy Niên, trong lòng nàng bỗng dâng lên một cảm giác buồn nôn khó tả. So ra thì mùi long tiên hương trên người Thái tử chợt trở nên dễ ngửi hơn nhiều.

Lần gặp đầu tiên sau khi sống lại, Ngụy Niên phải cố gắng rất nhiều mới không khiến bản thân cư xử thất lễ trước mặt người khác. Ngụy Ngưng quá hiểu nàng, nếu như nàng có biểu hiện khác thường nào chắc chắn Ngụy Ngưng sẽ phát hiện ngay. Bây giờ nàng đang ở trong thế bị động, còn chưa đến lúc vạch trần mọi chuyện, nàng còn phải cùng bọn họ giằng co thêm một hồi.

Ngụy Niên đè cảm giác cuồn cuộn trong dạ dày xuống, mỉm cười e lệ đúng mức, vừa đủ để che giấu tâm tư: "Lời đồn đại đa số đều không đáng tin, điện hạ rất nhân từ."

Vị Đông cung kia nhân từ?

Đây là chuyện cười gì thế!

Ánh mắt Ngụy Ngưng khẽ sầm xuống, sắc mặt cứng đờ trong thoáng chốc, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Nàng ta vừa định dò hỏi thêm thì có một bà tử đi tới: "Nhị cô nương, tam cô nương, gia chủ và phu nhân cho mời."

Ngụy Ngưng đành phải tạm gác lại nghi ngờ trong lòng, kéo tay Ngụy Niên nói: "Nhị tỷ tỷ, chúng ta đi vào đi. Mãi mà nhị tỷ tỷ không về, phụ thân mẫu thân lo lắng cho tỷ lắm đấy."

Ngụy Niên nương theo động tác xách váy, rút tay lại khẽ ừ một tiếng.

Lo lắng cho nàng? Chi bằng nói là bọn họ đang chờ để chất vấn nàng thì đúng hơn.

Chất vấn nàng tại sao hôm nay không xuất hiện ở đình Hòe Sơn, tại sao không bị bắt vào ngục vì giết người, khiến kế hoạch của bọn họ thất bại.

Trong lòng Ngụy Ngưng có tâm sự nên cũng không để ý tới việc Ngụy Niên tránh né tay mình, đám nha hoàn bà tử vây quanh hai người đi về phía Bách Thanh đường.

Mà phu xe nghe thấy cuộc đối thoại của hai người thì lại không khỏi kinh ngạc.

Vết thương của nhị cô nương là bị sói cào, vậy thì... chẳng lẽ Xuân Lai cũng là bị sói cắn chết?!

Phu xe càng nghĩ càng cảm thấy rất có khả năng này.

Không lâu sau đó lại có lời đồn lan truyền khắp nơi rằng trên Hương Sơn có sói, có một nha hoàn của Ngụy gia bị sói cắn chết, Ngụy nhị cô nương được Thái tử điện hạ cứu. Lời đồn vừa truyền ra lập tức khiến mọi người xôn xao một khoảng thời gian.

Dù sao thì từ trước đến nay, người ta chỉ nghe nói vị kia giết người ra sao, còn cứu người thì đúng là mới nghe thấy lần đầu.

Không ít người bắt đầu suy đoán, có khi nào Thái tử vừa mắt Ngụy nhị cô nương, mới ra tay cứu giúp. Nhưng dẫu sao việc này cũng liên quan tới Thái tử, bọn họ cũng không dám bàn tán quá nhiều. Không lâu sau, câu chuyện dần lắng xuống, chẳng ai nhắc đến nữa.

Nhưng rất nhiều ngày sau đó cũng không có ai dám tới sau núi.Bách Thanh đường.

Gia chủ Ngụy gia là Ngụy Văn Hồng và phu nhân của mình, chủ mẫu Ngụy gia, Kiều thị đang ngồi cao ở trên chủ vị, sắc mặt cả hai đều rất khó coi.

Bọn họ đã mưu tính cho ngày hôm nay suốt một thời gian dài, vốn là không hề sai sót, nhưng không ngờ lại xảy ra biến cố!

Mà biến cố này còn đến từ Đông cung!

Điều này khiến bọn họ tức giận, nhưng đồng thời lại càng thêm phần kiêng kỵ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!