Buổi trưa hai ngày sau, Phong Thập Bát mang về một tin tức.
Hôm nay Ngụy Ngưng muốn đi Phù Hoa Lâu.
Trong khoảng thời gian này nàng ta không liên lạc với bất kỳ kẻ nào, giống như chỉ là đi ra ngoài giải sầu sau khi hết bệnh.
Nhưng sau khi Ngụy Niên ngẫm nghĩ một hồi thì vẫn quyết định tới đó một chuyến.
Nàng không thể bỏ qua bất kỳ khả năng nào.
Hơn nữa hôm nay, nàng có cớ để quang minh chính đại đi ra ngoài.
Kỳ hạn ba ngày đã đến, nàng phải tới biệt viện Hương Sơn cho sói ăn.
Đương nhiên nàng sẽ không nói thật với Kiều thị, chỉ nói là có hẹn với Thái tử điện hạ.
Kiều thị không dám cản c*̃ng sẽ không cản, sau lần ở thư phòng, bây giờ bọn họ đã có kỳ vọng khác với Ngụy Niên.
Lần này trên triều đình sẽ có rất nhiều chỗ trống, nếu có thể nắm chặt cơ hội, không chừng Ngụy Hằng có thể kiếm được một chức vị tốt.
Ngay cả thái độ của Kiều thị đối với Ngụy Niên cũng dịu dàng chưa từng có, chỉ thiếu nước đưa nàng đến tận cửa.
Mà bà ta không biết, sau khi xe ngựa rời đi Ngụy gia thì đi vòng nhiều lần, đã mất đi tung tích.
Lúc đó, Ngụy Niên và Phong Thập Bát đã đổi váy áo, đội mũ có rèm tiến vào Phù Hoa Lâu.
Phù Hoa Lâu là một tửu lầu có quy mô khá lớn, thường có con cháu quan lại, quý nữ vọng tộc ra vào.
Lầu một là sảnh lớn, lầu hai là một vòng đình nhỏ, lầu ba là các gian phòng bao.
Ngụy Niên chọn đình nhỏ trên lầu hai, quanh đình được mấy lớp lụa mỏng bao quanh, bên trong có thể quan sát bên ngoài, bên ngoài lại chỉ có thể biết trong đình có người, nhìn không rõ thân hình dung mạo.
Ngụy Niên cố ý ra ngoài trước Ngụy Ngưng, lúc này Ngụy Ngưng còn chưa tới.
Phong Thập Bát gọi vài món ăn đặc sắc, sau đó hai người vẫn chú ý động tĩnh ở cửa.
Ước chừng qua gần nửa canh giờ, cuối cùng Ngụy Ngưng cũng tới.
Nàng ta cũng thay trang phục, có lẽ là vì che giấu tai mắt người khác, ngay cả nha hoàn hầu cận cũng không dẫn theo.
Có thể người bên ngoài sẽ không nhận ra, nhưng đối với Ngụy Niên, Ngụy Ngưng hóa thành tro nàng cũng nhận được!
Ngụy Ngưng tiến vào một phòng bao tên là Ngọc Trúc Hương trên lầu ba, vị trí của Ngụy Niên, vừa vặn có thể thấy rõ cửa Ngọc Trúc Hương.
Bây giờ chỉ cần chờ, người tiếp theo tiến vào phòng bao này sẽ là ai.
Đồ ăn đã lên đủ, nhưng Ngụy Niên căn bản không có tâm trạng ăn.
Nàng gần như là nhìn chằm chằm động tĩnh bên ngoài không chớp mắt.
Nàng bức thiết muốn biết, rốt cuộc người phía sau thao túng tất cả là ai!
Nhưng thời gian dần trôi qua, trước cửa phòng Ngọc Trúc Hương, từ đầu đến cuối không hề có động tĩnh.
Ngụy Niên nhíu chặt mày, sắc mặt càng thêm nghiêm túc.
Đúng lúc này, Phong Thập Bát đang vui vẻ ăn uống bên cạnh đột nhiên nói: "A, đó không phải là Tề cô nương sao?"
Ngụy Niên nhìn theo ánh mắt Phong Thập Bát, thấy ngoài cửa có một vị cô nương và một vị công tử sóng vai đi tới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!