Chương 30: (Vô Đề)

Người của biệt viện Hương Sơn đến sớm hơn Ngụy Niên nghĩ nhiều, chưa tới nửa canh giờ từ lúc Ngụy Hằng rời đi, Ngụy Niên không khỏi cảm thán Phong Thập Bát hành động đúng là nhanh.

Người tới vẫn là Tống Hoài, nhưng lần này y chỉ là đưa Ngụy Niên lên xe ngựa rồi rời đi.

Ngụy Niên sợ vẫn là ám vệ tên Thập Tam lần trước đánh xe, còn cố ý nhìn một cái, thấy là người lạ mặt, vả lại còn mặc đồ thị vệ thì cũng yên tâm hơn nửa, nàng thật sự không muốn nếm lại mùi vị sông cuộn biển gầm kia nữa.

Có Phong Thập Bát cố ý dặn dò, thị vệ đánh xe hãm tốc độ, lúc đến biệt viện Hương Sơn thì đã qua gần một canh giờ rưỡi.

Lần này Ngụy Niên nhàn nhã thưởng thức phong cảnh dọc đường, nửa đường còn chợp mắt một lát, tỉnh lại đã đến biệt viện.

Đây là lần nàng đến Hương Sơn thoải mái nhất.

Tô Cấm đứng ở ngoài viện chờ như mọi lần, Phong Thập Bát vừa ra khỏi xe ngựa đã có cung nữ nâng bút mực chào đón: "Thập Bát cô nương, mời."

Phong Thập Bát còn chưa ngửi ra mùi nguy hiểm, lập tức gật đầu rồi bước vào.

Tô Cấm dẫn Ngụy Niên vào vườn hoa, đi về phía hành lang.

Không lâu sau đó, từ xa Ngụy Niên đã nhìn thấy một hàng người rất dài quỳ trong hành lang, đều vùi đầu múa bút thành văn, nàng giật mình, không khỏi hỏi: "Đây là?"

Tô Cấm còn chưa đáp, lại thấy Phong Thập Bát cúi đầu nâng bút mực gia nhập hàng ngũ chép sách.

Ngụy Niên: "..."

Lúc này sâu trong lòng nàng đã có dự cảm không tốt, đếm thầm trong lòng, vừa vặn ba mươi!

Một người mười lượng, vừa đúng ba trăm lượng!

Sắc mặt Ngụy Niên trắng nhợt.

Người Phong Thập Bát tìm sẽ không phải là bọn họ chứ!

Ngụy Niên nhìn về phía Tô Cấm, người sau ánh mắt phức tạp nói: "Đám Phong Thập Bát đều do điện hạ đích thân dạy viết, điện hạ vừa nhìn là có thể nhận ra."

Vả lại cho dù điện hạ không nhận ra, ở đây đều là người của điện hạ, rất dễ dàng bại lộ, sao Ngụy cô nương dám mạo hiểm lừa gạt điện hạ như vậy?

Ngụy Niên mấp máy môi, nàng đã hiểu.

Hôm nay nàng lên núi không phải là vì Phong Thập Bát mật báo, mà là chuyện chép sách lộ tẩy!

Nàng nhếch môi cười khổ, nàng thật sự là bị Phong Thập Bát hại chết!

Hai chuyện tới cùng một lúc, có thể nói là lửa cháy đổ thêm dầu, nàng cảm thấy hôm nay mình không ra khỏi biệt viện Hương Sơn được.

Tô Cấm đưa Ngụy Niên đến cổng thì ngừng bước: "Cô nương đi vào đi."

Ngụy Niên nhẹ nhàng gật đầu.

Nàng lấy hết can đảm, bước vào phòng ngủ của Thái tử tựa như tráng sĩ chặt cổ tay.

Mà đám người vừa rồi vẫn cúi đầu chép sách phía sau nàng nhao nhao ngẩng đầu nhìn xung quanh.

Vậy là Ngụy cô nương bị kêu tới chịu phạt?

Sẽ cùng ngồi đây chép sách với bọn họ sao?

Tô Cấm ho khẽ một tiếng, bọn họ mới vội vàng thu hồi ánh mắt, tiếp tục vùi đầu chép sách, nhưng thỉnh thoảng vẫn có người liếc về phía phòng ngủ.Ngụy Niên đi vào phòng ngủ, thấy Chử Yến đang tựa ở trên ghế quý phi chợp mắt, bên chân có một đống kinh thư nhỏ bị đổ ra.

Ngụy Niên nhẹ nhàng bước đến trước mặt hắn, ngoan ngoãn quỳ xuống: "Thần nữ vấn an điện hạ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!