Mặc dù mức độ chi tiêu của Ngụy Niên không bằng Ngụy Ngưng, nhưng tốt xấu gì cũng mang danh đích nữ, trong phòng ngủ vẫn phải có những vật trang trí nên có. Kiều thị tính toán rất hay, Ngụy Niên không thể mang những vật chết này đi đổi tiền dưới mí mắt bà ta, cho nên chẳng qua là tạm thời đặt ở trong viện nàng thôi, tương lai Ngụy Niên không còn nữa, những thứ này vẫn là của Ngụy gia.
Chính vì vậy, Ngụy Niên mới có thể sai Phong Thập Bát mang ra ngoài bán, đồ của Ngụy gia, nàng không hề đau lòng, có điều nàng cộng cả hai đời lại, còn chưa từng tiêu tiền như nước như vậy.
Nhưng ít ra, cuối cùng cũng kịp hoàn thành giao nộp đúng kỳ hạn.
Đông Tẫn và mấy người Nguyệt Lan sắp xếp kinh thư xong, Ngụy Niên ngồi xổm cạnh cái rương tiện tay lật ra một bản, sau đó...
Nàng nhìn chằm chằm mấy chữ to như trâu trên giấy bằng vẻ mặt phức tạp: "Đây là... ai chép?"
Mấy cái đầu bu lại, một tiểu nha hoàn trong đó nói lí nhí: "Nô tỳ chép."
Ngụy Niên trầm mặc mấy giây, bỗng nhiên gập kinh thư lại!
Nàng hít sâu một hơi, cố gắng dùng giọng hiền hòa nói: "... Những quyển này, nhét vào giữa đi."
Việc đã đến nước này, chỉ có thể trông cậy vào việc Thái tử điện hạ sẽ không đích thân lật xem, cho dù xem, hắn cũng không thể xem từng quyển một được, đặt ở giữa là an toàn nhất!
Sau đó, mấy người lại lần nữa sửa sang lại một lần, làm xong thì đã đến lúc mặt trời lặn, người của biệt viện c*̃ng đến.
Đông Tẫn chột dạ, từ đầu tới cuối không dám nhìn cái rương kia.
Ngụy Niên thì vẫn bình tĩnh cầm tờ giấy trong tay. Dù sao thì hắn cũng không viết trên giấy là nàng phải tự tay chép, nếu như hắn phát hiện thì đây chính là chứng cứ để nàng chống chế, à không, giải thích!Ánh nến nhảy lên, phát ra tiếng vang rất nhỏ, Ngụy Niên ngồi trước bàn trang điểm, nhìn chằm chằm mấy chữ rồng bay phượng múa trên giấy chìm vào suy nghĩ.
Nàng quên mất một vấn đề!
Kiếp trước Xuân Lai lấy ra thư tình mà nàng viết cho vị hôn phu của Tề cô nương nhưng không gửi đi, để làm bằng chứng giả định tội nàng.
Nét chữ trên những bức thư tình kia giống hệt nét chữ của nàng!
Chữ của nàng là do Ngụy Hằng tay nắm tay dạy, nếu như trên đời này có người có thể bắt chước chữ của nàng mà không chút sơ hở nào, vậy thì người này chỉ có thể là Ngụy Hằng!
Lần này nàng tránh thoát cái bẫy ở đình Hương Sơn, những bức thư tình c*̃ng chưa lộ ra ngoài ánh sáng! Nhưng nếu bọn họ muốn lặp lại chiêu cũ, sớm muộn gì những thứ kia đều là tai hoạ.
'Muốn sống được giữa lũ sói cọp, không tàn nhẫn sẽ không làm nên chuyện.'
'Xuân Lai chỉ là bắt đầu, đúng không?'
Ngụy Niên chậm rãi nắm chặt tờ giấy, thư tình ở trong tay Ngụy Hằng, nàng rất khó hóa giải, bởi vì cho dù nàng có thể tìm thấy và tiêu hủy chúng, thì hắn ta có thể viết lại, còn sẽ tìm đúng thời cơ đè chết nàng.
Cho nên, hiện chuyện nàng phải giải quyết không phải là thư tình kiếp trước đã định tội nàng, mà là Ngụy gia.
Nhưng nàng bị nhốt ở hậu viện hơn mười năm, nào hiểu bày mưu nghĩ kế gì, bám lấy Thái tử đã là cách phá vỡ cục diện mà kiếp trước nàng suy nghĩ vô số lần mới tìm ra.
Ngụy gia muốn nuôi dưỡng nàng thành hạng người đần độn vô tri, mặc dù nàng không cho bọn họ được như mong muốn, lại tự nhận là cũng không thông minh cho lắm. Bây giờ dù nàng muốn báo thù, nhưng chuyện không đơn giản như vậy, với lại, nàng vẫn chưa biết ai mới là kẻ đứng sau ẩn mình trong bóng tối thao túng mọi chuyện.
Dựa theo lời Ngụy Ngưng nói, nàng ta làm Tể tướng phu nhân, vậy thì rất có thể người kia chính là Tể tướng tương lai.
Trung thư lệnh hiện tại là ngoại tổ phụ của nàng, Lãng Vương, bọn họ lợi dụng Quận chúa đấu với Vệ gia, thay thế ông ngoại.
Đây là một nước cờ rất lớn!
Nàng muốn lật đổ bàn cờ này, không chỉ phải làm Ngụy gia sụp đổ, còn phải tìm ra người kia là ai! Đồng thời, còn phải tìm ra tã lót có thể chứng minh thân phận của nàng, nhận tổ quy tông.
Mỗi một bước tiếp theo, nàng đều phải bước vô cùng cẩn thận, không được xảy ra sai lầm gì.Biệt viện Hương Sơn.
Mấy ngày liên tiếp, bên trong biệt viện Hương Sơn đều tràn ngập mùi máu tanh, bọn thị vệ đã không còn đếm được mình đã xử lý bao nhiêu thi thể.
Trong đó có người Bắc Lãng, c*̃ng có thám tử, cao thủ của quốc gia khác, bọn họ chỉ có một mục đích, đưa Thái tử Bắc Lãng vào chỗ chết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!