Đối với người lần đầu tiên học cưỡi ngựa thì tốc độ như vậy cực kỳ kh*ng b*, nhưng hiện tại Ngụy Niên cũng chỉ có thể kiên trì.
Nàng cẩn thận nhớ lại những lời Chử Yến vừa mới dạy nàng trên đường đi, vừa ổn định tinh thần, vừa nhỏ giọng dỗ con ngựa: "Tiểu Lang ngoan, ngươi chạy chậm một chút nha, đừng làm ta ngã."
"Vừa rồi là ta không đúng, ngươi đừng tức giận, có được không?"
Cũng không biết con ngựa nghe hiểu không, dù sao cũng ngoan ngoãn chạy, giống như là vừa rồi khi ở trên núi, bị khí thế lôi kéo nó nhảy núi của Ngụy Niên làm hoảng sợ.
Một màn bất ngờ, không chỉ khiến Tô Cấm sợ đến thay đổi sắc mặt, người huấn luyện ngựa và thị vệ trong chuồng ngựa cũng đều lộ mặt vẻ hoảng sợ.
Phải biết toàn bộ chuồng ngựa chỉ có con ngựa này của điện hạ... hôm nay nó gọi là gì nhỉ? À, Tiểu Lang! Chỉ có con Tiểu Lang này có tính tình hung hãn nhất, cộc cằn nhất, đừng nói một cô nương yếu đuối, ngay cả thị vệ có bản lĩnh bất phàm cưới nó, thì nó cũng có thể hất người đó ngã xuống!
Thái tử làm vậy là muốn tra tấn cô nương nhà người ta sao?
Thế nhưng nửa canh giờ trước Tô Cấm cô nương mới vừa hạ lệnh, tất cả mọi người ở biệt viện không được coi thường Ngụy nhị cô nương, ý tứ đó nghe như thể là điện hạ cuối cùng cũng muốn thêm người bầu bạn bên cạnh; lúc này mới được bao lâu đâu, điện hạ đã trở mặt rồi?
Tô Cấm không nhịn được nhìn về phía Thái tử: "... Điện hạ?"
Nàng ấy cách Thái tử gần nhất, dĩ nhiên là nghe được câu nói vừa rồi của hắn, biết là điện hạ đang dạy Ngụy nhị cô nương cưỡi ngựa, thế nhưng mà, nào có ai dạy cô nương người ta cưỡi ngựa như vậy.
Chử Yến nhìn chằm chằm vào một người một ngựa, sau một lúc lâu mới khẽ xì một tiếng: "Nàng ta không bị thương."
Tô Cấm: "..."
Không bị thương cũng không thể hành hạ như thế chứ.
Trước hôm nay, Ngụy nhị cô nương thậm chí còn chưa từng chạm vào lông ngựa đấy! Huống chi, đây là con ngựa hung hãn nhất trong chuồng ngựa!
Sau đó, nàng ấy lại nghe thấy điện hạ nhà bọn họ buồn bã nói: "Ngươi lo thừa rồi, nàng ta đang dụ ngựa của Cô đổi tên."
Tô Cấm: "..."
Nàng cứng đờ quay đầu lại, lúc này mới muộn màng phát hiện, thảm cảnh trong dự đoán không có xảy ra, Tiểu Lang xưng bá toàn bộ chuồng ngựa, không nổi giận, c*̃ng không hất người, nhìn ngoan ngoãn ghê gớm.
Không chỉ Tô Cấm, tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Hôm nay Tiểu Lang sao thế?
Chẳng lẽ ngay cả ngựa c*̃ng xem mặt à?
c*̃ng có lẽ, ngựa cũng biết thương tiếc cô nương người ta?
Sau một hồi yên lặng kỳ dị, trong lúc nhất thời Tô Cấm không biết nên nói cái gì, ma xui quỷ khiến thốt ra một câu: "Ngụy nhị cô nương dụ dỗ nó đổi tên thành gì vậy ạ?"
Ngụy Niên cũng không biết lời nói của mình sẽ bị Thái tử nghe thấy, vẫn đang tiếp tục: "Ta cảm thấy ngươi uy phong hơn sói nhiều, vừa rồi ngươi chạy nhanh như vậy, ta gọi ngươi là Tiểu Phong có được không, c*̃ng rất xứng đôi với Thái tử điện hạ."
Một con nhanh như gió, một kẻ điên cuồng(*) thành thói.
Cặp đôi hoàn hảo!
(*) Từ "gió" và "điên" đều phát âm là feng và có âm hán việt là "phong".
Chử Yến: "..."
Hắn chống lưỡi lên trên vòm họng, đáy mắt một mảnh âm u.
"Nàng ta đang mắng Cô là tên điên."
Tô Cấm cứng đờ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!