Chương 12: (Vô Đề)

Bên ngoài phòng, Trường Phúc nhỏ giọng đáp: "Tiểu Thập Cửu đang lau kiếm cho điện hạ ạ."

"Lau cái gì mà lau, cứ để máu đấy rồi bảo hắn tự cắt cổ mình đi!" Toàn thân Chử Yến phát ra khí lạnh âm u, nghiến răng nói.

Trường Phúc: "..."

Hắn ta không lên tiếng, lẳng lặng đi theo sau Chử Yến.

Ngụy nhị cô nương thật là có bản lĩnh, vừa rồi trước khi đi vào điện hạ vẫn bình thường, sao mới qua một lúc đã chọc điện hạ thành như này.

"Phạt quỳ, chép kinh thư, đánh lòng bàn tay, không được thiếu thứ nào! Bảo Kiếm Nhất coi chừng cho Cô!" Quả nhiên chẳng mấy chốc sau lại nghe thấy Chử Yến quát: "Cái thứ ngu ngốc không có mắt nhìn đó!"

Trường Phúc: "... Đúng đúng đúng."

Quả nhiên điện hạ tức lắm rồi, vậy mà lại quên mất hôm nay Kiếm Nhất vừa đổi tên.

Có điều... Phạt quỳ, chép kinh thư, đánh lòng bàn tay...

Hình phạt thể xác dành cho ám vệ biến thành như vậy từ bao giờ thế?

Ngụy Niên nghe đến đó cũng choáng váng.

Nàng bỗng nhiên nhớ tới thiếu niên có ánh mắt trong sáng đột nhiên xuất hiện trong phòng nàng cách đây không lâu...

Lúc này Ngụy Niên mới muộn màng đoán được Tiểu Thập Cửu trong miệng Chử Yến là ám vệ đã bắt nàng tới đây, cũng loáng thoáng hiểu ra có lẽ là khi Chử Yến sai người đến dẫn nàng tới đây... ám vệ đã hiểu sai ý.

Ngụy Niên ngẩn người một lúc lâu, dần cúi đầu, đưa tay ôm lấy mặt.

Hôm nay mất mặt quá.

"Phạt cả cái người trong phòng nữa!"

Mặc dù Thái tử đã đi xa, nhưng giọng nói tức giận của hắn vẫn truyền tới.

Ngụy Niên chậm rãi ngẩng đầu: "..."

Cái người trong phòng?

Là nói nàng hả?

Không lâu sau đó, Trường Phúc dẫn mấy cung nữ nối đuôi nhau đi vào phòng.

Có cung nữ nâng y phục, có cầm đệm hương bồ, có cầm kinh thư, thước...

Ngụy Niên chậm rãi nhìn về phía Trường Phúc: "..."

Trường Phúc cúi gằm mặt xuống, không dám ngẩng đầu: "Nô tài Trường Phúc, theo lệnh của điện hạ, mời nhị cô nương thay y phục."

Hắn ta nói xong thì im lặng ra hiệu cho cung nữ sau lưng, cung nữ cầm y phục lập tức tiến lên, hầu hạ Ngụy Niên thay đồ.

Ánh mắt Ngụy Niên đảo qua thước, yên lặng thay y phục của cung nữ.

Mặc dù Ngụy Văn Hồng và Kiều thị không thích nàng, nhưng cũng sẽ chỉ đối xử lạnh nhạt và ngó lơ nàng, rất ít dùng hình phạt thể xác, ngay cả số lần nàng bị phạt quỳ từ đường cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, dĩ nhiên cũng chưa từng chịu gia pháp. Cũng không phải là vì bọn họ còn vài phần tình cảm với nàng, mà là nàng không phải người Ngụy gia, bọn họ không hề để ý tới bất kỳ việc gì có liên quan tới nàng, tất nhiên càng không có ý định nghiêm túc dạy bảo nàng.

Làm nàng sao có thể ngờ rằng, loại hình phạt thể xác giống như gia pháp này... nàng lại phải chịu ở biệt viện của Thái tử.

Sau khi Ngụy Niên đổi y phục xong thì khẽ gật đầu với Trường Phúc: "Làm phiền quý nhân."

Trường Phúc rũ mi nhẹ nhàng lướt qua đôi chân trần của Ngụy Niên, nhìn về phía cung nữ hầu hạ thay y phục: "Sao không chuẩn bị giày vớ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!