Chương 7: (Vô Đề)

Trước đây, khi Tri Miên chưa quen biết Đoạn Chước, cô chỉ là một cô bé yếu đuối.

Vừa mới đến trường mới để học lớp chín, mấy người nam sinh và nữ sinh xã hội đen trường trung học nhìn thấy cô được đưa đón trên chiếc siêu xe, thấy cô còn là một cái bánh bao mềm, liền đến để moi tiền cô.

Tri Miên vô cùng sợ hãi, còn bị cảnh cáo không được nói cho bố mẹ biết, lúc đó cô vừa mới được Đoạn Chước đem về nhà, nhưng sợ mới đến mà đã gây cho anh phiền toái, nên thật sự ngu ngốc không dám nói cho anh.

Sau này có một lần Đoạn Chước có thời gian, tự mình đến trường đón cô tan học, thì nhìn thấy cô gái bị mấy tên côn đồ chặn đầu ngõ nhỏ, hình ảnh một khuôn mặt đang khóc.

Kết cục của ngày đó là, Đoạn Chước trực tiếp động thủ.

Mấy tên côn đồ đó bị đánh đến mức mấy ngày sau vẫn chưa đứng dậy được.

Sau đó, Đoạn Chước tức giận hỏi cô tại sao bị trấn lột tiền mà còn giấu không nói, hung hăng dạy dỗ cô một trận.

Tri Miên thấy anh cũng có vết khâu, hốc mắt cô đỏ lên, cuối cùng giữ chặt góc áo của anh, nhỏ giọng hỏi:

"Anh trai…… anh có thể dạy em đánh nhau không?

"Cô muốn bảo vệ bản thân, không muốn yếu đuối như thế nữa, như vậy anh sẽ không cần vì cô mà bị thương. Lúc đó cô hỏi xong, Đoạn Chước liền gõ vào đầu cô một cái:"Đánh nhau? Em muốn tự mình thử nghiệm khâu vết thương đau hay không sao?

"Sau này, đợi cô lớn hơn chút rồi, Đoạn Chước đưa cô tới phòng tập đấm bốc, dạy cho cô một số võ thuật tự vệ. Quảng cáo REPORT THIS ADRIÊNG TƯ Kickboxing của anh rất lợi hại, chỉ cần nghiêm túc hơn chút, thì đến Tư Mã Thành – nhà vô địch quốc gia cũng đánh không lại anh. Hồi đó lúc hai người vừa mới yêu nhau, Đoạn Chước đưa cô đi luyện cùng, có lúc cô làm thế nào cũng không đánh được anh, cô nhìn thấy anh đang cười cà lơ phất phơ, cuối cùng tức hổn hển, không cẩn thận bổ nhào vào lòng anh. Người con trai đặt cô xuống đất, nhìn cô mặt đỏ tía tai, rồi cười:"Đánh không lại thì nhào vào trong lòng, muốn thu mua huấn luyện viên sao?

"Những kí ức này cô đều sắp nhớ không rõ rồi. Tri Miên ngồi một mình trên ghế sofa trong phòng bao, xoa bóp cánh tay bị đau, nhớ lại vừa lúc nãy Đoạn Chước trực tiếp dắt cô đi, trong lòng liền cảm thấy bất an. Đến hộp đêm chơi bị phát hiện thì thôi rồi, đánh nhau còn bị bắt ngay tại chỗ. Mặc dù người đàn ông cười, nhưng cô biết rõ chắc chắn là anh tức giận rồi. Ngoài phòng bao. Trình Lập đi theo Đoạn Chước tới cửa"Anh Chước, bạn trai của bạn cùng lớp tiểu thư Tri đến đón rồi, còn người đàn ông bị đánh đó đã bị cảnh sát đó mang đi, em đi xử lý mấy việc còn lại."

Đoạn Chước nghĩ tới vừa nãy lúc hai người tóc nhỏ* rời đi, tặng cho anh một ngón cái: "Tiểu Tửu nhà các cậu chính là cái này."

[Ấn vào đây] Tóc nhỏ

"Quá trâu bò rồi đm, cái dáng vẻ đánh nhau đó, đúng là đệ tử chân truyền của cậu.

"Quảng cáo REPORT THIS ADRIÊNG TƯ Người đàn ông liếc bọn họ một cái, chỉ tặng cho một câu:"Biến.

"Nghĩ về điều này, người đàn ông đẩy cửa phòng bao ra, nhìn thấy cô gái trắng nõn ngoan ngoãn ngồi ở bên trong, với bộ dạng đánh nhau vừa nãy, như hai người khác nhau. Anh nhếch miệng, bước vào trong. Tri Miên nghe thấy tiếng động ngẩng đầu lên, nhìn người đàn ông ngồi xuống ghế sofa bên cạnh. Đoạn Chước nhấc chân lên trực tiếp đặt trên bàn trà, mở mắt ra nhìn cô, ánh mắt lạnh lẽo"Hộp đêm chơi vui không?

Cùng người khác uống rượu vui không?

"Lúc này, cô ngồi trên ghế sofa trong phòng bao, nghe thấy câu hỏi chất vấn lạnh lùng của Đoạn Chước, trước tiên sững sờ một chút. Anh nhìn thấy cô uống rượu cùng người khác rồi? Anh đến đây từ lúc nào vậy……… Tri Miên cố gắng nguỵ biện"Em chỉ là tới đây thư giãn một chút thôi….. cũng không có làm gì."

"Ừm, ấn người xuống mặt đất, đây gọi là không làm gì?"

Cô lúng túng: "Em nhìn thấy bạn cùng phòng của em bị quấy rầy, đó là…… hành hiệp trượng nghĩa, phòng vệ chính đáng."

"Hành hiệp trượng nghĩa?"

Anh cười "Tôi có cần phát cho em một cái cờ hiệu khen thưởng?"

"…….."

"Lúc đó gần đấy không có người đi lại sao? Không thể xin cứu giúp trước? Em đánh nhau với người ta, nhưng lỡ gặp phải người có sức lực lớn hơn em, thật sự giơ nắm đấm lên đánh em, bị thương rồi thì phải làm sao? Cái người đó nếu như có bạn bè qua, em định một đánh nhiều? Tri Miên, em thật sự cảm thấy bản thân rất lợi hại?"

Quảng cáo

REPORT THIS ADRIÊNG TƯ

Anh hùng hổ doạ người, tức giận đến mức cô không nói nên lời.

Tri Miên thừa nhận, lúc đó cô đánh Trương Lâm, là bởi vì làm cho cô với Đồng Nhiễm tức giận, không nghĩ qua hậu quả.

Nhưng anh ấy làm sao lại chỉ có chỉ trích cô chứ, không có một chút quan tâm hay an ủi nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!