Chương 47: (Vô Đề)

Editor: Byredo

-

--ĐỌC FULL TẠI ---

Tri Miên nghe vậy, ngay lập tức nghe ra ý nghĩa trong lời nói của anh.

Tinh Tiêu Châu rất gần đây, anh còn định đưa cô đến đó qua đêm sao?

Tri Miên nhìn chằm chằm vào anh, trực tiếp đâm thủng mong đợi của anh: "Anh cứ mơ đi."

Đoạn Chước chống cùi chỏ vào khung cửa sổ xe, lười biếng nghiêng người nhìn cô, hơi nhướng mày:

"Anh nghĩ cái gì chứ? Không phải chỉ nói là nhà anh gần hơn sao?"

"..."

"Chẳng lẽ trong lòng em đang nghĩ cái khác sao?"

Tri Miên bị anh gài, trong lòng vừa thẹn vừa bực, trên mặt vẫn lạnh lùng nhìn anh: "Rốt cuộc thì anh có lái xe không?"

Đoạn Chước cười cười, khởi động xe, không ngừng trêu chọc cô.

-

--ĐỌC FULL TẠI ---

Không sao cả, tương lai còn dài.

Sẽ có ngày anh mang được cô vừa nhà.

Biệt thự Tinh tiêu Châu, nếu không có cô, thì cũng chỉ là một căn nhà vô nghĩa, chỉ khi cô ở bên cạnh anh, thì nơi anh sống, mới được gọi là nhà.

Xe đi về hướng nam, cuối cùng cũng lái đến chung cư Tân Thành Ngự Cảnh.

Dừng lại dưới lầu, Đoạn Chước quay đầu nhìn Tri Miên đang ngủ say, ánh mắt lưu lại trên khuôn mặt đang ngủ yên bình của cô một lúc, cuối cùng gọi cô dậy: "Tri Miên, tới nơi rồi.

"Cô gái bị âm thanh đánh thức, vừa mở mắt ra đã thấy tầng dưới chung cư quen thuộc bên ngoài. Cô dụi mắt nhìn anh:"Vậy tôi đi trước đây..."

Người đàn ông nói. "Tuần sau anh sẽ tập luyện bên ngoài."

Anh dừng lại. "Nên cả tuần sau không thể gặp em được."

Tri Miên sửng sốt một chút, sau đó lập tức gật đầu: "Ừm, anh nên luyện tập chăm chỉ đi."

Ánh mắt anh thâm sâu. "Em không nhớ anh chút nào sao?"

Tri Miên mỉm cười. "Ngày nào tôi cũng rất bận, bận chuyện công việc, bận việc học tập, không có thời gian để nghĩ về những thứ khác."

Sắc mặt Đoạn Chước trầm xuống. "Vậy em bớt chút thời gian nhớ anh đi."

Cô chớp mắt. "Để xem tôi có rảnh không đã.

"Đoạn Chước cười nhạo một tiếng. Đúng là cô nhóc vô lương tâm."Ăn đúng giờ, đừng thức khuya, bản phác thảo chưa hoàn thành thì cứ để đó, đừng để mệt quá, có việc gì thì gọi điện cho anh, nghe chưa?

"Anh dặn dò. Tri Miên quay đầu nhìn anh."Sao tôi cứ cảm thấy anh đang dặn dò trẻ con thế?"

Khóe môi anh cong lên. "Đối với anh, em luôn là bé con."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!