Editor: Byredo
-
--ĐỌC FULL TẠI ---
Màn đêm mênh mang, trăng sao lấp lánh, Tri Miên bước ra khỏi nhà hàng, những người khác đã đợi sẵn ở cửa.
"Chúng ta đi thôi.
"Ngũ Y Thu nhìn thấy Tri Miên, ôm lấy tay cô. Nhà hàng của họ chỉ cách Quảng trường Vạn Đạt gần đó mười phút đi bộ, đúng lúc ăn cơm xong, mọi người cũng muốn tiêu thực, chậm rãi đi dạo. Đồng Nhiễm và bạn trai anh anh em em, ba chàng trai đi trước không biết đang nói chuyện gì, Tri Miên, Ngũ Y Thu và Ôn Hinh đi sau cùng. Ngũ Y Thu ngập ngừng hỏi hai người:"Hai người thế nào? Có thích ai không?"
Tri Miên bất đắc dĩ. "Không."
Ngũ Y Thu thở dài ngao ngán.
"Tớ cảm thấy Bối Kinh Vĩ không tệ lắm, cao lớn, mạnh mẽ, thích thể thao, thuộc kiểu sáng như ánh mặt trời. Tiểu Cửu, không phải anh ấy rất phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ lâu nay của cậu sao? Bạn trai cũ của cậu cũng thuộc kiểu người như thế này mà?"
-
--ĐỌC FULL TẠI ---
"..."
Trong đầu cô bất giác so sánh ngoại hình của Đoạn Chước và Bối Kinh Vĩ.
Không thể không thừa nhận rằng, vẫn có một số điểm khác biệt.
Đường nét khuôn mặt Đoạn Chước phải nói là tinh xảo, không chê vào đâu được, đặc biệt là hàng lông mày đen nhánh và sống mũi cao thẳng, tỷ lệ hoàn hảo như nam chính trong truyện tranh.
Nhưng cho dù có như thế nào đi nữa, thì cô thật sự không có cảm giác rung động đối với ba chàng trai này.
Ngũ Y Thu mỉm cười, huých vào vai cô:
"Tiểu Cửu, cậu nói xem, rốt cuộc thì bạn trai cũ của cậu là người như thế nào vậy? Tớ muốn gặp lắm đó. Trường chúng ta có nhiều người theo đuổi cậu như vậy, chẳng lẽ ai cũng kém anh ta sao?"
"...
"Tri Miên muốn nói, vừa nói bạn trai cũ của cô cũng là nói muốn gặp họ. Tri Miên nhớ lại vẻ mặt vừa rồi của Đoạn Chước, không khỏi hơi cong khóe môi. Đó là biểu hiện lúc anh ghen sao? Cô hiếm khi thấy, nên bây giờ vẫn cảm thấy rất mới lạ. Ngũ Y Thu từ bỏ Tri Miên, quay sang hỏi Ôn Hinh."Thế nào? Cậu có thích người nào không?"
Ôn Hinh lắc đầu. "Không có kiểu người tớ thích."
"... Tớ thấy Tuân Dao kia cũng không tồi đâu?"
Ôn Hinh vội vàng lắc đầu. "Tớ không thể chịu đựng được tính cách của anh ấy, mở miệng là nói đạo lý, sống quá triết lý. Tớ cảm thấy, mỗi khi nói chuyện với anh ấy, thì cảm giác cứ như đang học Ngữ văn vậy, thật là khủng khiếp."
Cả hai cùng cười.
Tuân Dao, nghe tên có vẻ giống một cao nhân lui về ở ẩn nơi rừng nói, cho người ta cảm giác nhẹ nhàng, điềm đạm, từng trải.
Tại bàn ăn, họ có nói là Tuân Dao chưa bao giờ yêu, về mặt tình yêu thì chỉ là một tên đầu gỗ.
Tuy nhiên, chắc là trong đầu anh ấy không tính đến chuyện yêu đương, mỗi ngày chỉ nghĩ đến việc uống trà.
Cả nhóm chậm rãi đi bộ đến Quảng trường Vạn Đạt.
Bối Kinh Vĩ đã đặt vé trước, là phim ngôn tình chiếu một tuần, rating trên trung bình.
Sau khi mua bỏng ngô và đồ uống, thì cũng đã gần đến giờ, họ làm thủ tục kiểm phiếu, bước vào phòng chiếu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!