Chương 25: (Vô Đề)

Editor: Byredo

-

--ĐỌC FULL TẠI ---

Hoàng hôn mờ ảo như màu nước xanh biếc, bao phủ bầu trời tầng tầng lớp lớp.

Mọi người ra vào trước quán.

Tri Miên đứng sau cửa nhà hàng, đối diện với ánh mắt của Đoạn Chước.

Trong lúc nhất thời không nói nên lời.

Vừa rồi Tri Miên và Lương Chi Ý bước vào nhà hàng này thì thấy phải xếp hàng, nhìn lại thực đơn lại thấy không hợp khẩu vị nên quyết định rời đi.

Hơn nữa, họ đoán rằng mình đã ở trong lâu như vậy, có lẽ Phan Phân sẽ không đến mức canh mãi ở bên ngoài.

Lương Chi Ý đi vệ sinh trước, Tri Miên bước ra cửa đứng đợi, nhưng ai biết, Phan Phân lại đang đứng ở cửa, còn Đoạn Chước thì đứng đối diện.

Cô nghe thấy câu hỏi của người đàn ông ——

-

--ĐỌC FULL TẠI ---

"Nể tình lúc trước bà cho cô ấy ở nhà, hay là nể tình bà "chăm sóc" cô ấy?

"Quá sốc, cô đứng ở chỗ khuất của hai người họ và lắng nghe tất cả cuộc nói chuyện. Sau khi tỉnh táo trở lại, Tri Miên bước đến gần anh, mấp máy môi, nói bằng giọng rầu rĩ."Anh ở đây làm gì?"

Người đàn ông đưa tay lên, kẹp điếu thuốc giữa hai đầu ngón tay và nhìn xuống cô:

"Tôi nói lần này tôi đi ngang qua, em tin không?"

"..."

Tri Miên lười suy nghĩ lung tung, những lời người đàn ông và Phan Phân vừa nói cứ văng vẳng trong đầu cô, cuối cùng, cô nghẹn ngào thốt lên: "Vừa rồi... Cảm ơn.

"Cô không ngờ Đoạn Chước sẽ bênh vực mình sau khi chia tay. Sắc mặt Đoạn Chước hơi tối sầm lại, anh chế nhạo cô:"Ngày hôm đó bà ta mắng em, đến đòi tiền em, vậy mà em cứ ngây ngốc để bà ta mắng mình à?

Lúc bình thường, không phải em rất giỏi mắng tôi sao, sao lúc đó lại không hề biết giận? "

"..."

Tri Miên phản pháo lại: "Là tôi mắng bà ta trước, sau đó bà ta mới khó chịu mắng tôi."

"Vậy sao ngày hôm đó em kể lại với tôi mà tủi thân thế chứ?"

Tri Miên trợn tròn mắt. "Ai tủi thân."

Đoạn Chước liếc cô một cái, lắc nhẹ tàn thuốc, một lúc sau mới nói: "Sau này nếu bà ta lại quấy rối em nữa, thì cứ nói thẳng cho tôi biết, nhưng mà tôi vừa mới dọa rồi, chắc bà ta không dám đâu."

"Không liên quan đến anh... việc này rất phiền phức."

Hơn nữa, anh đã chia tay với cô, và Tri Miên không muốn anh dính líu đến.

"Phiền phức cũng phải quản. Vừa rồi tôi đã khiêu khích bà ta. Nếu bà ta khó chịu, quay đầu trả thù em." Đoạn Chước cười nói. "Vậy thì không phải tôi sẽ phải chịu trách nhiệm sao?

"Tri Miên nhìn bộ dạng lưu manh của anh, không thể không nghĩ về biểu hiện tương tự khi anh trêu chọc cô trước đây. Cô nhìn sang chỗ khác."Không cần, anh tự lo cho bản thân trước đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!