Editor: Byredo
-
--ĐỌC FULL TẠI ---
Tri Miên quay lại đường cũ với pháo hoa trên tay, chưa đi được vài bước, thì tiếng bước chân lại vang lên từ phía sau.
Cô quay lại, thấy người đàn ông đang theo sau.
Cho đến khi đối phương đi bên cạnh, Tri Miên liếc mắt nhìn anh: "Anh đi theo tôi làm cái gì?"
Mặt Đoạn Chước không chút thay đổi, giải thích: "Tôi nhớ lầm, không biết có thể đốt ở đây."
Ha hả, tin anh mới là lạ.
Tri Miên không biết tại sao anh lại muốn đi theo, nên dứt khoát coi anh như không khí.
Con đường bên cạnh quảng trường như nước chảy, hội tụ thành biển sao, ánh đèn cao 20 mét ở trung tâm quảng trường giống như hải đăng trên biển, chiếu sáng mọi thứ trong tầm mắt.
Đoạn Chước nhìn Tri Miên.
-
--ĐỌC FULL TẠI ---
Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái nhỏ được ánh đèn chiếu sáng lên, thanh tú trong trẻo, hai má có chút sợi lông tơ nhỏ mịn, sống mũi nhỏ mà thẳng, đôi môi đỏ mọng khẽ mím lại, khiến người ta cảm thấy dễ thương không tưởng được.
Vốn dĩ, sau khi tặng trà xong, sự kiêu ngạo không cho phép anh đến tìm cô nữa. Sự phiền muộn chán chường mấy ngày nay, khi gặp cô lại từ từ tan biến.
Anh chợt nhận ra rằng —-----
Dù cô có cãi nhau với anh, có cứng đầu với anh, thì vẫn tốt hơn là anh không thể gặp được cô.
Đoạn Chước thấy mình gần đây càng ngày càng kỳ quái.
Khi vừa bước đến đài phun nước, Tri Miên thấy cách đó khoảng 10m, có ba cô gái cũng đang cầm một ống pháo hoa, chăm chú nhìn, có vẻ như muốn đốt chúng.
Một cô gái quay đầu nhìn về phía Tri Miên và Đoạn Chước nói gì đó, sau đó, một người liền chạy tới nói với Tri Miên: "Chị gái nhỏ ơi, bật lửa của tụi em bị hỏng rồi, chị có thể cho tụi em mượn bật lửa được không?"
Tri Miên đưa cho cô ấy bật lửa trong túi mình.
"Cảm ơn!"
Cô gái chạy về, Đoạn Chước nói với Tri Miên. "Chờ bọn họ đốt xong trước đã."
"Ừm.
"Ba cô gái đốt kíp nổ của pháo hoa rồi chạy đi, vài giây sau đã lao lên độ cao 200m, cô vừa định giơ tay thì Đoạn Chước đứng sau giơ tay che tai cô lại. Cô giật mình. Sau khi pháo hoa nổ vài lần, Tri Miên đã quen, thì Đoạn Chước mới buông tay ra. Sau khi pháo hoa được bắn xong, cô gái liền chạy đến, trả lại chiếc bật lửa cho Tri Miên:"Cảm ơn chị gái nhỏ nha, tụi em đốt xong rồi, bây giờ xem hai người đốt thôi."
Tri Miên mỉm cười, đặt pháo hoa xuống đất, Đoạn Chước nhìn cô: "Cẩn thận một chút, không thì để tôi làm cho?"
"Không cần.
"Cô không tự đốt thì còn có ý nghĩa gì cơ chứ. Sau khi châm lửa, cô nhanh chóng đứng dậy, chạy sang bên cạnh, pháo hoa rực rỡ sắc màu nở rộ, Tri Miên ngẩng đầu chăm chú quan sát, mấy phút sau, khi cô xem đến hăng say, thì nó liền kết thúc."... Chỉ vậy thôi sao?
"Chỉ vậy? Chỉ vậy? Đoạn Chước đút hai tay vào túi, đứng sang một bên, liếc cô một cái."Nếu không thì sao?"
Tri Miên chán nản.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!