Nửa giờ sau, tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, Tri Miên được Đoạn Chước bế đi ra khỏi phòng tắm.
Người đàn ông đặt cô lên giường, kéo chăn lên, phủ lên người cô, giọng nghiêm túc:
"Mặc đồ ngủ vào."
Tri Miên thấy bộ dạng kiên quyết "từ chối dụ dỗ
"của anh, không nhịn được cười. Tại sao người này lại dễ thương như vậy chứ? Biệt thự được trang bị máy sưởi, nên lúc này, Tri Miên cũng không lạnh, cô đứng dậy, vòng tay qua vòng eo nhỏ hẹp của người đàn ông, nâng đôi mắt mù sương, đầy ý cười nhìn anh:"Ông xã, sao tự chủ của anh lại kém như vậy?
"Cô cũng chỉ chạm vào cơ bắp anh thôi, mà người này đã như muốn ăn thịt cô rồi. Đoạn Chước rũ mắt xuống, nhìn thấy bộ dạng hồ ly nhỏ của cô, tức giận hôn lên môi cô một cái, sau đó cầm bộ đồ ngủ bên cạnh mặc vào, không nói một lời. - --ĐỌC FULL TẠI --- Cuối cùng, Tri Miên bị anh ôm, dựa vào đầu giường, trán bị anh búng một cái, Đoạn Chước nhìn cô thật sâu:"Còn nghịch ngợm nữa thì em chờ đấy.
"Tri Miên nhìn thấy anh xoay người đi về phía phòng tắm, khóe môi cong lên. Cô rất thích nhìn bộ dạng tên đàn ông thúi này muốn chạm vào cô nhưng lại không thể! Bây giờ, cô lại có"kim bài miễn tử
"rồi nha. Một lúc sau, người đàn ông thu dọn phòng tắm xong, trở lại phòng ngủ, nằm lại trên giường, Tri Miên đang đọc sách, lại bị anh ôm vào lòng."Đang đọc cái gì vậy?"
Giọng anh lười biếng.
"À, là cuốn "Hướng dẫn an toàn thực phẩm cho phụ nữ mang thai"." Chiều nay, Tri Miên bảo dì giúp việc lấy tất cả sách về mang thai mà họ đã mua ra."
Trước đây đã xem qua một lần rồi, bây giờ em nghĩ nên đọc lại."
"Không sao đâu, lần đầu tiên không có kinh nghiệm, lần này đã có kinh nghiệm rồi."
Tri Miên cười: "Nhớ trước đây, hai ta đều luống cuống, không hiểu gì cả. Cũng may là cậu đã sắp xếp hết cho chúng ta."
"Vừa rồi lão Trang bảo chúng ta dẫn con trai trở về sống, nói là sẽ sắp xếp người đặc biệt chăm sóc em."
Tri Miên suy nghĩ một chút, sau đó đồng ý: "Được, như vậy thì sẽ không mệt mỏi."
Anh nhướng mày. "Có phải em cũng sợ anh không chăm tốt cho em không?"
Cô mỉm cười, vỗ nhẹ vào tay anh.
"Không có, sao em lại không yên tâm về anh chứ? Là em cảm thấy, hẳn là cậu cũng hy vọng chúng ta ở bên cậu nhiều hơn nhỉ? Một mình cậu ở trong biệt thự lớn như vậy, cũng rất cô đơn."
Trang Gia Vinh tuổi già, không có bạn đời, không có con cái. Thực ra, Đoạn Chước cũng giống như con của ông, nếu họ qua đó sống, thì trong nhà sẽ náo nhiệt hơn rất nhiều. Thêm người, lại còn có Đoạn Chi Hành ồn ào, chắc chắn là Trang Gia Vinh sẽ rất vui.
Cuối cùng, Đoạn Chước nói ngày mai sẽ nói một tiếng với Trang Gia Vinh, mấy ngày nữa họ sẽ chuyển đến.
Hai người cùng nhau đọc sách một hồi, Tri Miên buồn ngủ đến mức hai mắt dần dần nhắm lại, khẽ dựa vào vai anh. Đoạn Chước nhíu mi nhìn cô, khẽ nhéo mặt cô: "Mệt à?"
"Dạ..."
"Ngủ đi." Anh đóng sách lại, đặt ở đầu giường, sau đó ôm cô, từ từ nằm xuống, đắp chăn cho cô.
"Ngủ ngon, ông xã...
"Cô mơ màng lầm bầm. Đoạn Chước nghiêng người, nhìn khuôn mặt của cô gái nhỏ, trong lòng mềm mại, cuối cùng, khóe môi cong nhẹ:"Ngủ ngon."
—--------
Vài ngày sau, Tri Miên và Đoạn Chước đưa Đoạn Chi Hành trở về ở nhà Trang Gia Vinh.
Việc cô mang thai đứa thứ hai cũng được mấy người bạn xung quanh biết. Buổi chiều cuối tuần, Tri Miên cùng Lương Chi Ý trò chuyện trong nhóm nhỏ gồm mấy người bạn, Lương Chi Ý biết tin, vui mừng thay Tri Miên. [Tớ thấy sinh một đứa đã là đủ mệt rồi, mà tương lai, cậu sẽ trở thành mẹ của hai đứa trẻ, lại còn mệt hơn!
Tớ quá phục cậu luôn.]
Tri Miên: [Được rồi, lúc cậu mang thai, tớ còn thấy cậu tung tăng nhảy nhót đấy.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!