Ngoài phòng tắm.
Tri Miên nghe thấy hai chữ "Tối qua
"của Thư Minh, chết lặng một lúc. Đầu bên kia không nghe thấy tiếng trả lời lại, lại gọi thêm một câu nữa:"Đoạn Chước?"
Tri Miên lấy lại tinh thần "Bác sĩ Thư………… là tôi. Đoạn Chước anh ấy hiện tại đang tắm."
Thư Minh có vẻ cũng giật mình, thu lại vài phần nhiệt tình: "A, em là tiểu thư Tri đó sao?"
"Ừm, vừa nãy cô mới nói về chuyện món quà, đợi chút nữa tôi giúp cô truyền đạt lại nhé?"
"Không cần đâu, đợi anh ấy tắm xong, tự chị nói lại với anh ấy."
"……. Được."
Tri Miên nói xong, cửa phòng tắm bị mở ra, người đàn ông quấn chiếc khăn ngang hông bước ra, tóc đen lấm tấm nước.
"Cô đợi chút, anh ấy vừa ra ngoài rồi.
"Cô đưa điện thoại cho Đoạn Chước. Đoạn Chước nhận lấy, đi tới phòng quần áo"Alo."
"Em không có chuyện gì, hai ngày nữa không phải anh sẽ tham gia đấu vòng loại sao? Như thường lệ em sẽ nhắc nhở cho anh một chút về chế độ ăn uống……."
Thư Minh nói xong chuyện chính, cuối cùng nói: "Em có chuẩn bị một món quà năm mới cho mỗi thành viên trong nhóm, tối qua làm sao anh lại đi nhanh như vậy chứ, em còn chưa kịp đưa cho anh nữa.
"Quảng cáo REPORT THIS ADRIÊNG TƯ"Không cần đây, cô cho họ là được."
"Mỗi người đều có một món quà mà, không thể không công bằng được, không sao, đợi đến ngày đấu vòng loại em sẽ đưa cho anh."
"Ừm, còn có chuyện gì không?"
"Hết rồi……." Thư Minh thấy thái độ của anh, không dám quấy rầy thêm "Vậy anh bận đi, tạm biệt."
Đoạn Chước cúp điện thoại, vứt điện thoại lên giường, quay đầu lại nhìn Tri Miên vẫn đang đứng tại chỗ xuất thần, gọi cô: "Sững sờ cái gì vậy?"
Tri Miên bất chợt nhìn lên.
"Mang giúp anh đồng hồ trong nhà vệ sinh ra đây."
"Ò.
"Cô gái từ trong nhà tắm đi ra, nhìn thấy Đoạn Chước đang đứng trước gương to, thay xong quần áo. Cô đi tới trước, đưa đồ cho anh, do dự một lát, giả vờ tuỳ ý hỏi:"Tối qua anh ở cùng với bác sĩ Thư sao?"
Đoạn Chước đeo đồng hồ, nhìn lướt qua biểu cảm của cô gái trong gương, trên khoé môi nở một nụ cười:
"Em đang nghĩ vớ vẩn gì vậy?"
Cô lập tức phủ nhận: "Em mới không có."
Người đàn ông quay lại nhìn thấy ánh mắt thất thường của cô, cười lên "Căng thẳng thành như này, còn nói không có?"
"…….
"Quảng cáo REPORT THIS ADRIÊNG TƯ Đoạn Chước không đùa cô nữa, giải thích đơn giản một câu:"Tối qua livestream, vừa đúng lúc cô ấy cũng có ở câu lạc bộ.
"Tri Miên nhớ lại lúc nãy, lúc Thư Minh tưởng rằng là Đoạn Chước, giọng điệu nói chuyện mập mờ mang theo vài phần không khác gì thân mật, nhưng cũng không biết có phải do bản thân quá nhạy cảm không nữa. Cô ừm nột tiếng, đổi chủ đề khác"Tối nay trong nhà không có nấu cơm."
"Thay quần áo đi, tôi đưa em đi ăn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!