Chương 13: (Vô Đề)

Chiếc xe khởi động lái ra khỏi đoàn múa. Văn Liễm hỏi: "Em muốn đi đâu?"

Hạ Ngôn nhìn người đàn ông đang nắm tay cô, có chút hoảng hốt, cô cụp mắt xuống, "Em không biết."

"Vậy để anh quyết định." Văn Liễm nâng tay cô lên, đưa lên môi hôn một cái. Cảm giác ấm áp khiến Hạ Ngôn nhìn sang, Văn Liễm nghịch tay cô, nói với thư ký Lý: "Đặt một chỗ xem phim đi."

Thư ký Lý trả lời, cậu ta từ kính xe nhìn Văn Liễm một cái, sáng sớm ông chủ mang theo vết thương đi họp, cậu ta ngay lập tức đoán được là do Hạ Ngôn cắn.

Xem ra hôm nay là muốn dỗ cô trở về.

Chỉ là ông chủ rất ít khi mang cô Hạ ra ngoài hẹn hò, cậu ta nghiêm túc lái xe, vừa gọi đặt chỗ, vừa hỏi Hạ Ngôn muốn xem phim gì.

Hạ Ngôn mím môi nói không biết.

Văn Liễm cười khẽ, đem máy tính bảng đưa cho cô.

"Chọn một bộ đi."

Hạ Ngôn cúi đầu, cứng nhắc nhận lấy máy tính bảng, thời điểm này có rất ít phim, nhưng vẫn có một số bộ phim nổi tiếng được lên lịch chiếu, cô chọn "Người yêu cũ".

Văn Liễm nhìn cô, yêu cầu thư ký Lý sắp xếp.

Thư ký Lý nhìn thấy tiêu đề của bộ phim thì sửng sốt một lúc, liếc nhìn Văn Liễm. Văn Liễm mặt không đổi sắc, nắm tay Hạ Ngôn nghịch như cũ.

Thư ký Lý không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thu hồi tầm mắt, đi thẳng đến rạp chiếu phim. Trên tầng cao nhất của rạp chiếu phim có một nhà hàng, Văn Liễm sớm đã kêu thư ký Lý đặt bàn.

Anh lấy áo khoác, dắt Hạ Ngôn đi vào.

Hạ Ngôn đi theo bên cạnh anh, ngây người, cảm thấy không chân thực. Hơn hai năm qua, từ năm hai đến năm cuối, cô và Văn Liễm kỳ thật chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, anh rất bận rộn, căn bản không có thời gian nghỉ ngơi. Cách thức liên lạc giữa hai người phần lớn là do cô chủ động, thỉnh thoảng gặp nhau, hai người cùng nhau ăn cơm, còn từng đi qua khu trò chơi điện tử.

Cô một mực kéo anh vào trong, chơi bóng rổ và bắn súng, Văn Liễm chỉ mỉm cười phối hợp. Mà khi cô tốt nghiệp năm cuối, công việc của Văn Liễm có sự thay đổi, cô chuyển đến biệt thự của anh, nên hai người không bao giờ ra ngoài hẹn hò nữa. Mãi cho đến khi ngồi xuống, Hạ Ngôn mới định thần lại, Văn Liễm vẫy tay, ra hiệu cho người bồi bàn phục vụ.

Anh nhìn Hạ Ngôn nói: "Tối nay không ăn ức gà, ăn thịt bò đi? Được không?"

Hạ Ngôn ừ một tiếng.

Văn Liễm cười, cầm lấy rượu vang đỏ, rót cho cô một ly.

Một lúc sau, hai miếng bít tết được dọn ra, nhà hàng vang lên bản nhạc nghe rất lãng mạn. Văn Liễm cầm lấy dao nĩa, cắt một miếng đút cho cô. Hạ Ngôn dừng lại, hai má hơi ửng hồng, cúi người cắn một miếng. Đôi mắt Văn Liễm sâu thẳm nhìn cô cười, Hạ Ngôn cắn xong miếng thịt thì ngồi trở lại vị trí.

Ăn xong bữa tối.

Vào rạp chiếu phim đã đặt trước ở lầu trên, toàn bộ rạp được dọn dẹp rất sạch sẽ. Hạ Ngôn kéo Văn Liễm chọn một chỗ ở hàng thứ năm rồi ngồi xuống, chiếc váy dài đến đầu gối làm lộ đôi chân dài trong không khí lạnh, Văn Liễm đưa áo khoác để cô khoác trên đùi, sau đó dựa vào ghế, đặt tay trên tay vịn, nghịch nghịch ngón tay cô.

Tim Hạ Ngôn đập thình thịch, dựa vào tay vịn giữa hai người, nhìn màn hình lớn.

Phòng chiếu phim chìm trong bóng tối.

Câu chuyện bắt đầu.

"Người yêu cũ", nhìn nữ chính, Hạ Ngôn đã có thể tưởng tượng được tương lai sau này nếu chia tay với Văn Liễm, cô có lẽ cũng sẽ như thế này, sau lưng dần trở nên lạnh lẽo, nhưng cuối cùng cô lại thông cảm cho cô gái xuất hiện trước mặt nam chính, yêu một người đàn ông từng trải qua một mối tình nồng thắm, liệu cô ấy có cảm thấy bất an?

Thậm chí, cô còn cảm thấy tiếc nuối, tiếc nuối vì cuối cùng nam nữ chính lại thật sự trở thành người yêu cũ của nhau.

Hạ Ngôn khóc đến mức không thể kìm được, cô nhìn cô gái kia, phảng phất như nhìn thấy chính mình. Văn Liễm hai tay ôm lấy mặt cô, xoay người cô lại.

Anh cau mày: "Xem phim mà cũng khóc thành như vậy à?"

Nước mắt trượt dài đến đầu ngón tay, Văn Liễm mím chặt đôi môi mỏng, nắm tay kéo cô đứng dậy, sau đó ôm cô ngồi lên đùi. Hạ Ngôn lần này trực tiếp ôm lấy cổ anh, nước mắt tí tách nhỏ giọt xuống, bàn tay lớn của Văn Liễm vén tóc cô ra sau, cúi đầu nhìn mặt cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!