Chương 4: Long Lực!

Nam Tiểu Pháo từ trong WC đi ra, thay một bộ quần áo thể thao, mặc trên người là áo sơ mi trắng tương tự như Tô Dật, phí dưới là quần màu đen.

"Vẫn là mặc kiểu này thoải mái, dễ hoạt động hơn, vừa nãy ta mặc sườn xám chạy, suýt chút nữa ngã chết, ngươi nên vui mừng, thanh xuân đáng yêu của ta vẫn còn, còn có thể để cho mọi người thấy được!"

Nam Tiểu Pháo vừa chải tóc vừa đi về phía Tô Dật.

Từ đầu đến cuối, nàng đều không hỏi Tô Dật làm sao có thể chém con cự mãng kia.

Tô Dật hít sâu một hơi, lặng lẽ đem Yêu Hoàng Thần Công cất vào trong đạo khố, hắn đứng dậy nói:

"Hiện tại chúng ta đã không còn ở Địa Cầu nữa, mà là đang ở Hoang Cổ, ta muốn tu luyện, ngươi giúp ta trông chừng, không cho bất kỳ ai vào trong đây!"

Đối với Nam Tiểu Pháo, hắn vẫn có sự tín nhiệm cực cao.

Nam Tiểu Pháo đối với hắn hầu như không có sự đề phòng, mỗi ngày đều sẽ gọi điện tán gẫu với hắn, hễ mỗi lần gặp là hắn đều nhổ nước vào cái tên gọi của nàng, nhưng cơ bản đều là nàng chủ động nói, Tô Dật nghe, thường ngày nha đầu này đều nói lý do tại sao mình lại từ chối những nam sinh theo đuổi, muốn kích thích Tô Dật, đáng tiếc là Tô Dật không hề lay động.

"Oa, ngươi tu luyện sao? Lẽ nào ngươi là tiên nhân? Ta đã nói ngươi không tầm thường mà, quả nhiên là ngươi gạt ta!"

Nam Tiểu Pháo đầy kinh ngạc nói, cũng không cho Tô Dật trả lời, liền phất tay nói:

"Mau đi đi, chờ ngươi trở nên mạnh mẽ, liền có thể bảo vệ an toàn cho ta rồi!"

"Ta còn sống, sau này ngươi sẽ có thêm một người vợ nữa!"

Tô Dật nghe vậy thì kinh ngạc, lắc đầu nở nụ cười, sau đó đi lên sân thượng.

Yêu Hoàng Thần Công cần hấp thu tinh hoa nhật nguyệt để tu luyện, hiện tại là ban ngày, hắn đến ban công để tu luyện.

Hắn tới sân thượng ngồi xếp bằng, dựa theo tâm pháp bắt đầu hô hấp thổ nạp, hấp ba lần khí, thổ ra một lần, tuần hoàn như vậy.

Tu luyện chính là sự khô khan, rất nhiều người đều không chịu nổi mấy ngày, thậm chí thời gian còn phải dài hơn mới có thể cảm nhận được linh khí.

Cũng may tâm tính Tô Dật kiên định, trầm ổn, có kiên trì, cũng không vội vàng.

Nam Tiểu Pháo ngồi ở trên giường, dựa vào thành giường, hai tay nâng quai hàm, nhìn bóng lưng Tô Dật cười khúc khích.

"Hắc hắc, ta đã nói ta nhìn không lầm người mà! Hì hì"

Cười khúc khích được một lúc, nàng lấy điện thoại di động ra, gọi cho cha mẹ, toàn đều không có tín hiệu kết nối.

Lần này, nàng triệt để hết hy vọng, xem ra đúng như vị Hiên Viên Nhân Hoàng thần bí kia lúc trước từng nói, bọn họ đã đi tới Hoang Cổ.

Dù sao Địa Cầu không thể có mãng xà khổng lồ như vậy.

Sau mười phút!

Tô Dật cảm giác được có một luồng nhiệt khí thần kỳ tiến vào trong lỗ chân lông toàn thân hắn, chảy vào trong máu, chui vào trong bắp thịt, cực kỳ ấm áp, loại cảm giác này thật thoải mái, để hắn suýt chút nữa kêu ra tiếng.

"Đây chính là tu luyện sao?"

Tô Dật trong lòng phấn chấn, hắn bỗng nhiên nghĩ đến Long Lực Đan.

Yêu Hoàng Thần Công có ghi chép, yêu tộc tu luyện, ngoại trừ hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, còn có thể thôn phệ những yêu thú khác để tăng cường khí huyết bản thân, Long Lực Đan ăn vào một viên là có thể thu đạt được lực lượng của một đầu long, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Thế là hắn lấy ra một bình Long Lực Đan, đổ ra một viên đan dược, cẩn thận từng li từng tí tách ra làm đôi, lại để vào trong miệng.

Vết xe đổ của Chu Vũ kiếm còn đó, hắn không thể liều lĩnh, vạn nhất dược lực quá mạnh, căng nứt cơ thể, vậy thì hắn sẽ rơi vào bi kịch.

Nửa viên Long Lực Đan vào cơ thể, Tô Dật chỉ cảm thấy cả người chấn động, một luồng nhiệt mạnh mẽ khó có thể hình dung theo cổ họng hắn đi xuống dưới, thống khổ cực kỳ để hắn suýt chút nữa tan vỡ, nhưng yết hầu không cách nào phát ra âm thanh, thân thể của hắn run rẩy theo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!