Chương 26: Phải có phiền toái

Bảo châu màu xanh này không biết là bảo bối gì, trên bề mặt tản mát ra thanh quang cùng với âm ba đối chọi ngay trên bề mặt. Sau sự va chạm này, toàn bộ thanh quang kịch liệt rung động trong tiếng gầm rú rung trời chuyển đất.

Bàn tay nhỏ nhắn của Xuất Vân cầm bảo châu này cũng run rẩy theo, khuôn mặt sớm đã thiếu đi huyết sắc mà trắng bệch một màu.

"Ông!!"

Xuất Vân công chúa tiếp tục đề thăng linh lực rót vào trong viên châu màu xanh. Thanh quang trên bề mặt viên châu theo đó mà sáng hơn được một chút.

Nhưng tiếng gầm của Đế Thích Thiên dường như là liên miên không dứt, từng vòng âm ba liên tục va chạm vào quầng sáng trên thanh châu không khác gì nước sông Hoàng Hà sóng sau xô sóng trước miên miên bất tuyệt.

Thanh quang bị âm ba công kích nên nhanh chóng trở nên ảm đạm, không ngừng rung động kịch liệt tựa hồ như có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.

Người bên trong quầng sáng bắt đầu bị tiếng hổ gầm khiến cho tâm thần dao động, trong đầu không ngừng có những tiếng nổ vang tựa hồ như tâm thần sắp bị nó chấn cho tan tác.

"Bang bang phanh!!

"Trong phạm vi một dặm xung quanh tất cả các thú vật đều bị tiếng gầm làm cho hôn mê, thất khiếu đổ máu, thân thể nhanh chóng tự bạo mà chết. Một gốc cổ thụ cao lớn cũng nhanh chóng bạo liệt. Tiếng gầm truyền đến đâu nơi đó như có đại họa quét qua, tất cả nhanh chóng trở thành bột mịn. Mặt đất cũng theo tiếng gầm mà rung chuyển dữ dội. Âm ba lực có thể xuyên qua mọi tầng phòng ngự, xâm nhập tới mọi không gian, trên trời dưới đất đều không tránh thoát khỏi."Hắc hổ này quá lợi hại, thanh linh châu sắp không thể chống đỡ được rồi. Triệu sư huynh, ngươi chẳng phải có ngự thú vòng hay sao, sao còn chần chừ làm gì, nhanh lấy ra. Thừa dịp thanh linh châu còn có thể ngăn cản, mau đem ngự thú vòng bắt lại hắc hổ này.

Bằng không hôm nay chúng ta thật sự một người cũng không thể sống sót được.

"Xuất Vân công chúa nghe tiếng hổ gầm dường như vĩnh viễn không dừng lại, sắc mặt thay đổi, vội vàng quát lên. Triệu Bách Xuyên nhìn thấy Xuất Vân công chúa đột nhiên ra tay ngăn cản tiếng hổ gầm bá đạo kia, trong lòng có một chút chua sót nghĩ:"Luyện khí kì tầng thứ tám.

Công pháp tu luyện là hồi xuân công."

Hắn đã từng nghĩ, Xuất Vân công chúa gia thế không đơn giản, khẳng định bên người có nhiều công pháp tu tiên trung giai, chỉ không ngờ nàng không những là người đã bước vào tu tiên mà công pháp tu luyện còn là công pháp tu luyện mộc thuộc tính tốt nhất dành cho người luyện khí kì

- hồi xuân công.

Thậm chí nàng đã tu luyện đến tầng thứ tám tiến vào luyện khí trung kỳ đỉnh phong. Chỉ cần chuyên tâm tu luyện sẽ nhanh chóng bước sang tầng thứ chín cũng chính là luyện khí hậu kỳ cao thủ.

Nàng không ra tay thì thôi, nhưng vừa xuất thủ đã có thể khiến cho người ta thầm kinh ngạc.

Triệu Bách Xuyên trong lòng đang cười khổ liền lập tức bị tiếng kêu của Xuất Vân làm cho bừng tỉnh. Nhìn đến phía đối diện chính là một thân hắc hổ uy phong lẫm liệt, chữ "Vương" màu tím trên trán vô cùng sống động, bá khí vương giả bạo phát xung quanh thân thể hắc hổ này tràn ngập trong thiên địa khiến cho tâm thần hắn nhất thời rung động.

Không những thế, hổ khiếu âm ba công quỷ dị còn đang không ngừng oanh kích lên thanh quang bảo vệ. Triệu Bách Xuyên tự nhiên không rét mà run.

Hắn hiểu, nếu quầng sáng của thanh linh châu tan biến thì bọn họ sẽ lâm vào hiểm cảnh. Âm ba công kia hết sức bá đạo, bọn hắn vô pháp có thể chống đỡ, chạy cũng không được.

"Hảo, ngự thú vòng này nghe nói yêu thú cũng phải chịu khuất phục, hắc hổ này tuy lợi hại song cũng chưa đến cảnh giới yêu thú. Nếu nó thực sự trở thành yêu thú, chỉ sợ chúng ta sẽ bị nó rống chết rồi. Ngự thú vòng, trói yêu!!"

Triệu Bách Xuyên cũng không còn lựa chọn nào khác bèn tung ra ngự thú vòng. Chiếc vòng được tung ra khỏi vòng bảo vệ của thanh linh châu, nhanh chóng kết xuất một đạo ấn quỷ dị.

"Ông!!

"Một tiếng vang nhất thời phát ra, ngự thú vòng nhanh chóng lớn lên. Trên vòng có từng đạo văn phù thần bí tỏa ra một lực lượng kì dị. Ngự thú vòng vốn đang ở trước mặt Triệu Bách Xuyên lúc này hóa thành một đạo hắc quang hướng tới cổ Đế Thích Thiên chụp tới."Muốn chết!!"

Đế Thích Thiên nhìn thấy thanh quang kì lạ bao bọc lấy đám người Xuất Vân công chúa, có thể ngăn trụ được âm ba do mình tạo ra, liền hiểu chính mình đang đối mặt với người tu tiên. Sau khi phát hiện ra điều này, hắn càng quyết tâm không thể để bọn người này chạy thoát ngày hôm nay.

Nếu như để bọn họ ra đi, chỉ e sau này Hổ Khâu sơn mạch sẽ càng vì vậy mà thu hút nhiều tu tiên giả tới, tính mạng của mình dù có bảo trụ được, cũng chỉ sợ phải là nô tài cho bọn người đó.

Đang đúng lúc hắn muốn tăng thêm yêu lực, sử dụng Hổ Khiếu âm ba công chấn nát vòng sáng do thanh linh châu tạo ra thì bên kia Triệu Bách Xuyên xuất ra ngự thú vòng.

Ngự thú vòng phát ra những thanh âm cổ quái, lọt vào tai Đế Thích Thiên dường như muốn làm cho hắn mê man đi, rõ ràng thanh âm này không phải thứ gì tốt cả. Tiếng hổ gầm phát ra càng thêm lớn hòng nhấn chìm thanh âm kia.

Tiếng hổ gầm không ngừng nghỉ, chân trước giơ lên, hướng tới ngự thú vòng xuất ra một trảo.

Bá!!

Hổ trảo xuất hiện một chỉ màu đen do yêu lực tạo thành đánh lên ngự thú vòng. Hổ trảo thoạt nhìn có chút hư ảo nhưng thực chất là do yêu khí quay cuồng mà thành, uy lực cũng không hề nhỏ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!