*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm nay, Giang Hồng tham khảo ý kiến của Lục Tu, chọn một chiếc xe cắm trại mà Lục Tu cảm thấy không tồi. Bên trong có toilet, phòng tắm, máy giặt sấy, một nhà bếp đơn giản với lò vi sóng và bếp điện từ, còn có máy pha cà phê, và một chiếc giường khá rộng.
Chỉ có một chiếc giường, hai người chỉ có thể chen chúc ngủ.
"Lấy chiếc này đi." Lục Tu đáp: "Tôi là cung Thiên Bình, không muốn chọn lựa."
"Hiện tại phần lớn xe cắm trại đều cho thuê cho các cặp đôi." Cô gái ở quầy lễ tân nhìn thấy Lục Tu, lộ ra ánh mắt "đẹp trai quá", giải thích: "Cho nên điều kiện tốt một chút thì đều chỉ có một chiếc giường đôi... Anh muốn loại giường tầng cũng có, chỉ là bản thân xe sẽ lớn hơn nhiều, nội thất và tiện nghi không bằng loại xe sang trọng này. Tôi đề nghị anh lần đầu tự lái thì không nên lái xe quá lớn, đặc biệt là khi đi 318."
Lục Tu: "Bao nhiêu tiền?"
Giang Hồng nói: "Để em trả."
Lục Tu: "Tôi có tiền lương, cậu vẫn đang dùng tiền của bố mẹ cậu. Để tôi đi."
Hai người giành nhau trả tiền một lúc, cuối cùng cô gái thấy khí chất của Lục Tu khá đủ, giống một CEO (Tổng Giám đốc), còn Giang Hồng thì giống một cậu chàng ngây thơ. Vì thế, cô đưa biên lai cho Lục Tu. Giang Hồng bị "phân biệt đối xử" không biết làm sao, chỉ có thể để Lục Tu trả tiền đặt cọc và tiền thuê. Hôm nay, công ty cho thuê phải kiểm tra và bảo dưỡng toàn diện, ngày mai là có thể đến lấy xe.
"Đi ăn trưa trước đi." Giang Hồng lại nói: "Sau đó đi mua vật tư."
Có Lục Tu đi cùng, chuyến du lịch này lập tức trở nên đầy mong đợi. Giang Hồng nhìn Lục Tu trong bữa trưa, không ngừng cười.
"Cười cái gì?" Lục Tu nói.
"Có phải vì nhớ em không?" Giang Hồng lúc này chợt tỉnh ra.
Lục Tu: "!!!"
Lục Tu lạnh nhạt nói: "Ngày mai tôi đi rồi."
"Đừng mà!" Vì thế lại đến lượt Giang Hồng bắt đầu khổ sở cầu xin: "Em không nói nữa, em sai rồi."
Sau bữa trưa, hai người bắt đầu dạo siêu thị. Lục Tu đẩy xe phía sau, Giang Hồng ở phía trước "điên cuồng" mua sắm. Cậu thấy đa số trong siêu thị là các cặp đôi, từng đôi một, đều đang mua sắm đồ Tết.
"Mọi người đều mua nhiều ghê." Giang Hồng nói.
Lục Tu: "Cậu cũng mua không ít đâu."
Trùng Khánh đã có không khí Tết sớm. Mới vào tháng Chạp, người Trùng Khánh đã bắt đầu hun thịt khô và mua sắm đồ Tết. Nhưng trong xe mua sắm của Giang Hồng, mọi thứ lại rất kỳ lạ, toàn là vật tư sinh hoạt.
"Giang Hồng!" Cậu đụng phải một bạn học cấp ba cùng khối ở siêu thị, không quá thân thiết. Giang Hồng nhớ mặt nhưng không nhớ tên. Chàng trai đó cũng trông như một CEO, đang cùng bạn gái mua sắm.
"Oa, lâu rồi không gặp." Giang Hồng nói.
Bạn gái của cậu ấy quen Giang Hồng, liền gật đầu, còn chào Lục Tu, rồi nói: "Hai bạn mua nhiều đồ quá."
Giang Hồng: "Hai bạn cũng mua nhiều ghê. Đi du lịch à?"
Bạn học cấp ba: "Bọn mình sắp cưới, dọn nhà mới. Hai bạn cũng kết... À không, thôi, mình không hỏi nữa."
Giang Hồng: "..."
Lục Tu: "..."
Mọi thứ trên danh sách đều đã mua đủ. Lúc thanh toán, Lục Tu lại muốn trả tiền. Giang Hồng vội nói: "Vẫn là em đi, như vậy làm em cảm thấy giống…"
Lục Tu tháo kính râm ra, quẹt thẻ, thanh toán xong.
Lục Tu: "Giống cái gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!