Chương 32: Trương Dịch

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

(Trương Dịch () là một địa cấp thị thuộc tỉnh Cam Túc, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa)

Sáng sớm ngày 2 tháng 1, 7 giờ 15 phút.

"Dậy thôi." Lục Tu nhẹ nhàng đẩy Giang Hồng, Giang Hồng mơ màng, kéo cả Lục Tu lại, cả người ôm chặt lấy Lục Tu, khách sạn bật đủ lò sưởi, hai người chỉ mặc áo thun ngắn tay và quần đùi.

Giang Hồng trở mình, đôi chân dài trắng nõn quấn lấy Lục Tu, tiếp tục ngủ.

Lục Tu: "……"

8 giờ đúng, Giang Hồng nhìn điện thoại.

"A ——!" Giang Hồng hét lớn: "Không kịp máy bay rồi!"

"7 giờ đã gọi em rồi."

Giang Hồng vội vàng rửa mặt, lao về phía sân bay.

"Máy bay của anh mấy giờ bay?" Giang Hồng thấy Lục Tu đi cùng cậu qua cửa an ninh.

Lục Tu: "Còn năm phút nữa, em không chạy sao?"

Giang Hồng nhận lấy túi, chạy như bay về phía cửa lên máy bay, Lục Tu thì vẫn giữ tốc độ đều đều đi phía trước. Giang Hồng ngồi trên máy bay vẫn còn th* d*c, lại phát hiện Lục Tu ngồi bên cạnh mình.

Giang Hồng: "Anh đi cùng em sao?"

Lục Tu: "Dù sao đến lúc đó  cũng sẽ triệu hồi tôi, lười bay thêm một lần nữa."

Giang Hồng: "Thật tốt quá! Nhưng mà em cũng không nhất định sẽ triệu hồi anh đâu..."

Lục Tu: "Vậy tôi đi đây."

Giang Hồng: "Đừng! A ha ha ha thật tốt quá!"

Giang Hồng nghiêng người ôm Lục Tu, muốn hôn lên đầu anh một chút, lại bị Lục Tu ấn đầu, ấn trở lại cửa sổ máy bay.

Thế là cứ như vậy, Lục Tu cùng Giang Hồng, bắt đầu môn thi cuối kỳ môn Khám phá Thế giới của mình.

Đến sân bay Lan Châu, các đồng đội đã tề tựu, Hạ Giản và những người khác thấy Lục Tu, quả thực còn vui hơn thấy Giang Hồng.

"Thật tốt quá!" Tiểu Bì quả thực nước mắt lưng tròng.

Lục Tu nói: "Tôi sẽ không chủ động ra tay giúp đỡ các cậu, đừng nghĩ gian lận thi cử."

"Sẽ không sẽ không!"

"Tuyệt đối không!" Mọi người vội vàng tỏ vẻ nhất trí, sẽ nghiêm túc, hoàn thành đề thi cuối kỳ.

"Giúp em đeo hộ cái túi được không?" Giang Hồng nói.

"Được." Lục Tu vì thế giúp Giang Hồng đeo túi.

Giang Hồng lại nói: "Thật ra lần này em hạ quyết tâm, không nhờ anh giúp."

"Ồ?" Lục Tu không hề dao động.

Giang Hồng nói: "Chúng ta nhất định có thể."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!