Chương 27: Mua Sắm

Sự thật chứng minh, dự cảm của Giang Hồng quả nhiên chính xác đến đáng sợ.

Hạ Giản chỉ vào một chiếc vòng tay tinh xảo: "Cái này bao nhiêu tiền?"

"Đó là một chiếc vòng làm từ vàng tinh luyện." Người bán hàng, một nam sinh tầm tuổi học sinh trung học, đeo cặp kính cận dày cộp, có chút rụt rè đáp:"Có thể thu giữ các loại pháp bảo kim loại, giá mười hai vạn sáu ngàn tệ (~454.254.233 VNĐ).

Người chế tác không rõ, sau khi rót linh lực vào có thể tạo ra từ trường mạnh mẽ, tùy thuộc vào linh lực của người sử dụng, ít nhất có thể hút được vật nặng dưới một tấn." Cậu ta nhìn Hạ Giản, ấp úng nói thêm: "Nếu... nếu anh thật sự muốn mua, cũng không phải là không thể bớt chút."

"Cái này thì sao?" Kim cầm một chiếc trống nhỏ bằng da lên hỏi.

"Cái kia là làm từ da linh miêu xali quý hiếm." Nam sinh kia giải thích:"Có khả năng phá giải ảo thuật của tộc hồ yêu. Là tác phẩm của một pháp bảo sư Yêu tộc."

Giang Hồng đột nhiên nhớ lại kiến thức đã học trong lớp pháp bảo, hưng phấn hỏi: "Bởi vì linh miêu xali là thiên địch của hồ ly sao?"

"Là... đúng vậy." Nam sinh kia hơi rụt người lại, đáp: "Hai mươi hai vạn tệ (~792.110.375 VNĐ). Cái đó là người khác gửi bán, không được mặc cả. Xin... xin đừng thử dùng nó ở đây, nó là pháp bảo cổ lắm rồi, dễ làm các pháp bảo khác sợ."

Trương Tích Đình liếc mắt nhìn tấm bảng "Học sinh thực tập" đặt trên quầy, trên đó ghi tên nam sinh kia: Vương Nhạc Cần.

"Không có người lớn trông cửa hàng sao?" Trương Tích Đình cầm một chiếc mâm đồng chạm khắc tinh xảo lên xem xét.

"Ông nội đi đánh cờ với lãnh đạo rồi." Vương Nhạc Cần đẩy gọng kính xuống, nói: "Chắc lát nữa mới về, các anh cứ xem trước đi."

Trong tiệm bày biện chẳng khác nào một cửa hàng tạp hóa chất đầy đồ cũ, mỗi món đều không có niêm yết giá. Giang Hồng theo chân bạn cùng phòng nhìn ngó một hồi, Hạ Giản lại cầm lên một chiếc áo choàng, hỏi: "Cái này thì sao? Dùng thế nào?"

Vương Nhạc Cần đứng dậy nhìn qua, nói: "Cái này gọi là Tình Dương Phong Luân, tác phẩm của pháp bảo sư Lý Thắng thời Thanh, có thể giữ ánh sáng tạm thời trong một lúc, giá bao nhiêu thì em cũng không rõ, phải hỏi ông nội."

Trên áo choàng dệt đầy những hoa văn chìm phức tạp, Hạ Giản có vẻ rất thích nó, nói: "Vậy em hỏi thử đi."

Vương Nhạc Cần liền dùng điện thoại nhắn tin, Kim lại cầm lên một cái chày giã thuốc, hỏi: "Cái này dùng làm gì?"

Vương Nhạc Cần không ngẩng đầu lên, đáp: "Vô Cực Thiên Xử phải dùng chung với Hỗn Nguyên Oản mới là một bộ, có thể trộn lẫn hai loại vật chất vốn không thể hòa lẫn, ví dụ như nước với lửa, nhưng thứ tạo ra rất bất ổn, dễ nổ, là đồ mà Hoài Nam Vương Lưu An từng cất giữ, rất quý."

Giang Hồng tò mò nhìn chiếc chén trong tay Kim, bên cạnh chén cũng có một vòng phù văn kỳ lạ.

"Cái này thì sao?" Giang Hồng chỉ vào một vật nhỏ bằng gỗ, hình dáng kỳ dị.

Vương Nhạc Cần nói: "Cái đó là cái cào lưng của ông nội em... không phải pháp bảo. Anh muốn mua cũng được... hai mươi lăm tệ."(~90.129 VNĐ)

Giang Hồng liền đặt cái cào lưng xuống, lại hỏi: "Còn cái chuông gió này thì sao?"

Vương Nhạc Cần nói: "Đừng lắc nó, đó chỉ là một cái chuông triệu hồi quỷ linh bình thường, do một sinh viên thực tập của Khu Ủy làm, được đại pháp sư trừ yêu của Khu Ủy là Trì Tiểu Đa gia công thêm, tỷ lệ triệu hồi quỷ có thể đạt tới 65%, nhưng triệu hồi được cái gì thì tùy cơ."

Giang Hồng chỉ vào một vật cổ xưa, hình bán cầu: "Vậy cái này là gì?"

Vương Nhạc Cần: "Cái đó là camera giám sát trong tiệm…"

Giang Hồng: "..."

Giang Hồng nhìn mãi mà không phân biệt được cái nào là pháp bảo, cái nào không phải, có chút xấu hổ.

"A! Tớ cái gì cũng muốn!" Hạ Giản quay đầu nhìn xung quanh, lần đầu tiên bước vào một cửa hàng tạp hóa pháp bảo kỳ lạ như thế này, cậu hận không thể mua hết cả cửa hàng.

"Tôi lấy cái này đi." Kim cầm lấy bộ chày và cối giã thuốc, nói.

Vương Nhạc Cần "ừ" một tiếng, Hạ Giản đã chấm chiếc áo choàng, Trương Tích Đình chần chừ một lát, đặt chiếc chuông gió xuống, hỏi: "Có pháp bảo nào có linh tính không?"

Vương Nhạc Cần đáp: "Có, đợi một chút."

Vương Nhạc Cần lấy chìa khóa từ trong ngăn kéo, Giang Hồng nhớ lại kiến thức trong lớp pháp bảo, có một số pháp bảo trong quá trình tích lũy thời gian dài, hấp thụ linh khí trời đất, sẽ sinh ra "linh", tức là ý thức của riêng mình, thậm chí có một số pháp bảo sư trong quá trình chế tác, sẽ phong ấn vào đó những hồn phách có sức mạnh nhất định

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!