Chương 19: Môn Học Mới

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chiều hôm đó, phòng 903 lại cùng nhau hoạt động, đi học môn phân biệt và chế tác pháp bảo. Đây là môn học mà mỗi một Khu Ma Sư đều phải học, bài kiểm tra cuối kỳ là nộp một bài luận nghiên cứu pháp bảo, và đến chợ đồ cổ Tiểu Đông Môn đào một món pháp bảo. Luận văn chiếm 40%, phần thực hành chiếm 60%.

Giang Hồng vô cùng nghiêm túc nghe giảng bài, dù sao nếu cậu không thể tu luyện pháp thuật bản thân, phải nhờ vào pháp bảo để trợ giúp. Pháp bảo theo nghĩa rộng bao gồm tất cả các môi giới có thể phong ấn năng lượng, bao gồm điện từ trường, ngay cả pin cũng là một loại pháp bảo.

Pháp bảo, theo nghĩa hẹp, là một vật thể trong đó được khắc ghi rõ ràng các "minh lộ" (đường đi sáng tỏ) và "mạch luân hồi" (dòng chảy tuần hoàn của năng lượng), nhờ đó người sử dụng có thể mượn pháp bảo để phát huy tác dụng lên những sức mạnh đang chi phối hoặc giữ cân bằng môi trường xung quanh.

Cho nên cái bùa hộ mệnh Lục Tu cho mình, cũng là pháp bảo

-- Giang Hồng lấy bùa hộ mệnh ra, cẩn thận quan sát nó, đoán hẳn là phong ấn một loại pháp thuật thông tin đặc biệt không bị nhiễu, điều kiện kích hoạt là mình cầm và gọi tên anh.

Lý luận cơ sở pháp thuật, thám hiểm thế giới, thực hành trừ ma, phân biệt và chế tác pháp bảo, bốn môn chuyên ngành. Tiếp theo còn có lịch sử trừ ma, tiếng Anh đại học và tin học sơ cấp, triết học Mác Lênin (1) bốn môn công cộng... Đây là thời khóa biểu học kỳ 1 năm nhất của Giang Hồng.

Chỉ là một đám Khu Ma Sư học triết học Mác Lênin, sẽ không cảm thấy rất kỳ quặc sao?! Giang Hồng thầm nghĩ người thiết kế chương trình học đang nghĩ gì vậy? Một bên "Vật chất là cơ sở của thế giới", tan học lại "Phương thức lực lượng tinh thần cải tạo thế giới có ba điểm..." Sẽ không tự mâu thuẫn sao?

Giang Hồng nhanh chóng trải qua tuần học đầu tiên; trong phòng ký túc xá, vì Hạ Giản đang học môn bùa chú nên khắp nơi vương vãi giấy vàng bị vứt bỏ. Hạ Giản chăm chú cầm bút lông và chu sa để vẽ bùa trừ tà, còn Giang Hồng thì phải chờ đợi giữa cảnh giường chiếu bạn cùng phòng phơi đầy những lá bùa chưa khô hẳn.

"Nhà cậu giàu như vậy." Tiểu Bì đến chơi cửa, hỏi một câu:"Cũng phải cố gắng như vậy sao? Cậu không định vào Khu Ủy làm việc à?"

Hạ Giản nói: "Ai, bây giờ Yêu Vương không có ở đây, Yêu tộc nội chiến rất ghê, nếu muốn vào Yêu Hiệp kiếm một vị trí tốt, cũng phải có bằng thạc sĩ chứ."

"Yêu Vương rốt cuộc là ai?" Giang Hồng một chút cũng không biết chuyện bên trong thế giới này.

Hạ Giản: "Sao cậu cái gì cũng không biết vậy?"

"Chính là cái vị hiệu trưởng mất tích của chúng ta." Tiểu Bì giải thích:"Thầy ấy tên Hạng Thành."

Giang Hồng: "À! Là thầy ấy à! Tớ nghe người ta nhắc đến nhiều lần rồi, thầy ấy chắc là rất mạnh."

Tiểu Bì nói: "Quả thực là nghịch thiên luôn ấy! Toàn nhờ thầy ấy cho tớ một chút long lực, tớ mới có thể biến thành người đấy, loại gà mờ như tớ..."

Tiểu Bì lại muốn bắt đầu than thân trách phận, Giang Hồng vội vàng an ủi vài câu, một con gà mờ an ủi một con gà mờ khác một hồi, lại nhịn không được cũng bắt đầu cảm thấy thương thân trách phận.

Tuần đầu tiên có sáu tiết lý luận cơ sở pháp thuật, Giang Hồng vẫn đi học đầy đủ. Tạ Liêu bắt đầu kiểm tra năng lực sử dụng pháp thuật của mọi người, cũng lắng nghe các bạn học trong lớp có khó khăn gì khi thi pháp, duy chỉ bỏ qua Giang Hồng, không kiểm tra pháp thuật của cậu.

Mọi người mất một tuần để nắm vững cách sử dụng lửa sơ cấp, đã đều có thể tạo ra cầu lửa.

Giang Hồng tràn đầy ngưỡng mộ nhìn các bạn cùng trường, trong lòng lại thở dài, chỉ có thể nghiêm túc ghi chép.

Tuần thứ hai, Tạ Liêu bắt đầu dạy cách sử dụng lửa thứ hai.

"Thật ra cậu không cần quá để ý." Tạ Liêu sau giờ học, nháy mắt thần bí với Giang Hồng, nói:"Đa số Khu Ma Sư khi gặp nguy hiểm, có thể đánh trả lại một hai cái pháp thuật, cũng đã rất giỏi rồi, dùng đi dùng lại, vẫn là sử dụng cách thu yêu quen thuộc nhất, thường dùng nhất, cái gọi là 'tuyệt chiêu giữ nhà', thường thường chính là ý này. Tôi có dự cảm dạy vất vả như vậy, cuối cùng những pháp thuật này, đều không dùng đến."

Giang Hồng từng thấy Hứa Húc Dương và các Khu Ma Sư ở Khu Ủy Trùng Khánh thu yêu, thủ pháp của họ cũng không phải thiên biến vạn hóa, phóng pháp thuật giống như pháo hoa, ngay cả Lục Tu thường dùng nhất, cũng là cái bộ chú ngữ kỳ quái kia.

"Khi nào, dùng kỹ năng gì để đánh bại đối thủ của cậu! Cái này quan trọng cực kỳ!"

Trong tiết thực hành, Hạ Tinh Huy đi qua đội hình học sinh, mọi người xếp thành hình quạt, phía trước là một con Huyền Vũ nhỏ được triệu hồi ra.

"Phải dựa vào nguy hiểm các em gặp phải, để dự đoán hành động tiếp theo của kẻ địch! Đừng có nghìn bài một điệu!"

Giang Hồng vẫn không được giao bài tập, dường như trở thành một học sinh có vấn đề đặc biệt, nhìn mọi người từng người sử dụng những thủ đoạn siêu nhiên đã học trong giờ, bản thân không khỏi có chút mất mát.

"Sau bữa trưa đến tầng 4 tòa nhà hành chính đi." Hạ Tinh Huy đi ngang qua Giang Hồng, nói nhỏ vào tai cậu.

Giang Hồng "Ừm" một tiếng, vẫn khoanh chân ngồi một bên, cổ vũ các bạn đang thí pháp thuật.

Aizzz

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!