Chương 16: Quang Ngọc

Trong phòng ngủ, bộ đồ dùng 22 món thêu tay cao cấp hoa lệ của Hạ Giản cuối cùng cũng đến. Vừa trải ra, cảnh tượng trăm chim chầu phượng, nhất thời chiếu sáng làm cho cả phòng ngủ vui tươi rực rỡ.

"Đây là phượng hoàng, thay ở thời cổ đại, cậu sẽ bị chém đầu." Kim đối với việc Hạ Giản sử dụng đồ dùng sinh hoạt cấp hoa lệ này, và việc đổi phượng hoàng thành tiên hạc, đưa ra lời bình đơn giản.

"Cho nên bây giờ không phải thời cổ đại." Hạ Giản nói."Yêu yêu bình đẳng."

Giang Hồng dần dần quen với việc hai người bạn cùng phòng là yêu, không chỉ không cảm thấy đáng sợ, còn cảm thấy rất đáng yêu. Sau khi về trường, cậu nghe Kim nhắc đến người anh họ biểu diễn ở đoàn xiếc thú, biết đó là sư tử. Vậy nói cách khác, Kim cũng là sư yêu.

Sư tử và tiên hạc, Giang Hồng đều hoàn toàn không sợ hãi, nhưng rắn lại khiến cậu có chút khó chịu, hoặc có thể nói như vậy: Có sợ yêu quái hay không, không liên quan đến việc có phải là yêu quái hay không, chỉ liên quan đến thứ gì biến thành yêu quái... Nhện thì vô cùng đáng sợ, ngược lại gấu trúc thì không có vấn đề gì.

"Gián có thể thành tinh không?" Về vấn đề này, Giang Hồng ngấm ngầm hỏi Trương Tích Đình.

Trương Tích Đình nói: "Tớ nhớ là không được, có lẽ là do hạn chế về loại linh mạch... Tớ không thể nói cho cậu những điều này, sẽ làm cậu hiểu sai, sau khai giảng sẽ được dạy."

Giang Hồng liền không hỏi nhiều nữa, sau khi về trường cậu phát hiện, mọi người trải qua lần huấn luyện này, quả thật giống như Hồ Thanh Tuyền nói, quan hệ tốt hơn không ít, người và Yêu tộc không còn ranh giới rõ ràng như vậy, mọi người cũng không còn luôn tụ tập thành nhóm nữa.

"Rốt cuộc cậu sợ cái gì?" Trương Tích Đình nói:"Cậu sợ rắn yêu, vậy sao cậu không sợ rồng? Rồng lúc lên bờ cũng trườn bò mà."

"Tớ cũng sợ rồng chứ:" Giang Hồng nói:"Nhưng không phải kiểu sợ đó, là kính sợ ấy."

Cuộc sống mọi người bắt đầu đi vào quỹ đạo, Kim trở thành trưởng phòng 903, còn lập một nhóm chat tên:[Hậu cung của Kim].

Nhưng tên nhóm rất nhanh đã bị Trương Tích Đình đổi thành [Các bố của Kim].

Sau đó tên nhóm liên tục thay đổi giữa [Mấy đứa con trai của Kim] và [Các ông chồng của Kim][Các bố của Trương Tích Đình][Các ông nội của Trương Tích Đình], Hạ Giản nhìn một lát, đổi tên nhóm thành [Fans của Hạ Giản], vì thế sau khi Hạ Giản tham gia vào cuộc chiến đổi tên, lại bắt đầu một vòng tranh đoạt quyền đặt tên mới [Bố của bố Hạ Giản].

Cuối cùng Giang Hồng không thể nhịn được nữa, đổi thành [Các anh trai của Giang Hồng], trận chiến ác liệt này mới tạm thời ngừng lại.

Dù sao Giang Hồng tuổi nhỏ nhất, cậu không quan tâm, mọi người cũng nể mặt cậu, không còn tranh nhau làm bố của đối phương nữa.

"Các bố ơi, đừng ngủ nữa."

7 giờ sáng ngày 1 tháng 9, Giang Hồng lay giường gọi bạn cùng phòng: "Dậy đi, hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng đấy."

"Ngủ thêm lát nữa đi," Hạ Giản r*n r* nói:"Dậy sớm vậy làm gì?"

"Tiên hạc các cậu chẳng phải là phải làm việc và nghỉ ngơi rất điều độ sao?" Giang Hồng chạy bộ về đã lâu rồi.

"Tớ không ăn sáng." Kim từ trong chăn thò ra mái tóc xù màu nâu, nói:"Ngủ thêm lát nữa, 7 rưỡi gọi tớ."

Giang Hồng không dám vén chăn Kim:"Tớ mang bữa sáng cho các cậu rồi, mau dậy rửa mặt đi, 8 giờ có lễ khai giảng tân sinh viên đấy."

Trương Tích Đình ngẩng đầu nhìn, uể oải ngồi dậy. Hạ Giản mua cho phòng ngủ một chiếc TV rất lớn, Giang Hồng cắm máy chơi game Switch của mình lên, tối qua ba người trong phòng chơi đến tận hai giờ đêm, bây giờ quả thực vẫn còn buồn ngủ.

"Cậu ăn rồi à?" Trương Tích Đình hỏi.

"Ăn cùng học trưởng rồi." Hôm nay Giang Hồng ra ngoài chạy bộ, vốn định mang bữa sáng cho Lục Tu luôn, Lục Tu lại vừa huấn luyện xong ở câu lạc bộ kiếm đạo, đến đây ăn sáng cùng cậu.

Từ hôm nay trở đi, cuộc sống đại học chính thức bắt đầu, cuộc sống đại học của mỗi người đều muôn màu muôn vẻ, nhưng có một số trường đại học, nhất định sẽ muôn màu muôn vẻ hơn những trường khác, ví dụ như Đại học Thương Khung.

Lễ khai giảng tân sinh được tổ chức ở hội trường, hội trường của trường này được xây dựng giống như một nhà hát opera, có thể chứa hàng vạn người, nhưng theo quan sát của Giang Hồng mấy ngày nay, khóa của họ chỉ có hơn hai trăm người, lại chia thành vô số chuyên ngành, chuyên ngành hot như trừ ma học, chỉ có mười mấy người, có những chuyên ngành chỉ có ba năm người, thậm chí còn có chuyên ngành không có ai học.

Tổng số sinh viên tất cả các khóa cộng lại, cũng không biết có lấp đầy hội trường không, nhưng đối với mục tiêu bồi dưỡng mà nói, mỗi khóa hai trăm Khu Ma Sư đã là rất nhiều.

Mọi người rải rác ngồi trong hội trường, Hạ Giản vừa ngồi xuống đã ngả đầu lên vai Giang Hồng ngủ tiếp.

Hiên Hà Chí đến trước, giơ hai tay ra hiệu "tập hợp", dùng micro nói: "Mọi người ngồi gần vào giữa một chút, cho có vẻ náo nhiệt."

Không ai động đậy, Hiên Hà Chí lặp lại mấy lần, mới có vài người không tình nguyện đứng lên, dịch mấy hàng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!