Chương 15: Trường Bào (Áo Dài*)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

(*Không phải áo dài kiểu Việt Nam đâu nhé)

Phía tây Thiểm Tây, bên ngoài căn cứ giáo dục quốc phòng kiểu mẫu Ái Quốc Tần Lĩnh.

"Tôi chỉ đưa cậu đến đây thôi, sáu ngày sau tôi không có cơ hội đến thăm, không đến được." Lục Tu lái chiếc Kawasaki H2, tháo mũ bảo hiểm xuống, không xuống xe, quay đầu lại nói với Giang Hồng phía sau. Giang Hồng vẫn còn hơi buồn ngủ, tối qua xuống máy bay ngủ không ngon, hôm nay ôm Lục Tu, ngủ một giấc trên lưng anh.

"À, vâng." Giang Hồng nghĩ đến còn sáu ngày huấn luyện quân sự, sáu ngày này không gặp được Lục Tu, liền có chút buồn chán.

"Tự chăm sóc bản thân cho tốt, có phiền phức thì gọi tôi." Lục Tu nói.

Giang Hồng đứng bên ngoài doanh trại, nhìn anh một lát, nói: "Anh về trước đi, thật sự xin lỗi, mấy ngày nay đã gây cho anh rất nhiều phiền phức..."

Lục Tu yên lặng nhìn cậu, Giang Hồng làm động tác "anh đi nhanh đi", Lục Tu vẫn giữ vẻ lạnh nhạt đó, khi nhìn cậu chăm chú, dường như có điều muốn nói.

"Còn chuyện gì ạ?" Giang Hồng ngơ ngác nói.

Lục Tu: "Bộ đồ bảo hộ không trả tôi, định mang đi huấn luyện quân sự sao?"

Giang Hồng: "......"

Giang Hồng cười đưa mũ bảo hiểm cho Lục Tu, Lục Tu liền vặn tay ga, "vút" một tiếng phóng đi.

Vừa mới mưa xong, đất trong doanh trại ẩm ướt, không khí vô cùng mát mẻ. Giang Hồng trên đường về đã chuẩn bị tâm lý rất kỹ, khi gặp yêu quái nhất định phải bình tĩnh... Nhưng khi trở lại doanh trại, mọi sự chuẩn bị tan thành mây khói.

Cậu chậm rãi mở cửa phòng trực, thấy... Ba người, bốn con yêu quái, đang nằm ngổn ngang trên giường, Kim đang đọc sách, Trương Tích Đình đang nói chuyện WeChat, Hạ Giản nằm trên giường nhắm mắt dưỡng thần...

Cách phòng ngủ, hai nam sinh loài người đang đánh cờ tướng, Thường Quân và một người tên Tiểu Bì đang ghé đầu nói chuyện, Thường Quân không biết bắt được con kiến kim quang từ phòng nào, cầm cho Tiểu Bì xem.

"Ôi, về rồi!" Khóe mắt Kim liếc thấy Giang Hồng trước, tức khắc có chút ngoài ý muốn, không ngờ cậu ta lại quay về. Trương Tích Đình lập tức phản ứng lại, nói: "Hoan nghênh trở về!"

Mọi người đang nghỉ trưa, nhìn thấy Giang Hồng cũng quen mắt.

"A-" Tiểu Bì và Giang Hồng đồng thời kêu lên.

Thường Quân vừa thấy Giang Hồng lập tức giận dỗi, chớp mắt nghiền nát con kiến trong tay thành bánh.

"Cậu làm nó chết rồi!" Tiểu Bì tuyệt vọng kêu lên.

Mọi người trấn tĩnh lại hỏi han một hồi, Hạ Giản cũng tỉnh, hỏi: "Chuyện nhà cậu giải quyết xong rồi?"

"Xong rồi." Giang Hồng nói, rồi trao đổi với Trương Tích Đình một ánh mắt hiểu ý không nói ra, dường như đạt thành một thỏa thuận ngầm nào đó, rồi mọi người lại bắt đầu nghiên cứu con kiến bị Thường Quân nghiền nát, dường như việc Giang Hồng rời đi và trở về chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ.

Sáng nay trời mưa, mọi người đều ăn no rồi ngồi chơi. Đến chiều, huấn luyện viên lại bắt đầu cuộc huấn luyện dã ngoại 30km, nhất thời mọi người kêu la oán thán, nhưng điều khiến mọi người tức giận không phải là "Sao lại phải chạy xa như vậy", mà là vì trong núi mưa, chạy xong người toàn bùn, về không biết giặt quần áo thế nào.

Giang Hồng thì không tức giận, sau khi ra khỏi doanh trại, bắt đầu đi theo mọi người cùng nhau chạy.

Huấn luyện viên lái chiếc xe ba bánh, bên cạnh còn có phụ đạo viên Hồ Thanh Tuyền ngồi giám sát hành động của họ.

"Các bạn học chạy không nổi thì đừng cố!" Hồ Thanh Tuyền cầm loa lớn, hô về phía họ:"Có thể xin nghỉ bất cứ lúc nào!"

Mọi người quay đầu lại, ai nấy đều im lặng.

"Sao cậu về rồi?" Trương Tích Đình và Giang Hồng chạy sau cùng, chậm rãi chạy bộ, Trương Tích Đình nhỏ giọng hỏi:"Bọn họ chưa cho cậu dùng phấn hoa Ly Hồn à?"

"Ôi, nói ra thì dài lắm..." Giang Hồng thầm nghĩ dù sao cũng chỉ chạy 30km, thời gian còn nhiều, liền kể chi tiết cho Trương Tích Đình nghe mọi chuyện, dù sao Tào Bân cũng không bắt cậu giữ bí mật. Chỉ lược bỏ chuyện Lục Tu là rồng, và chuyện Giang Hồng kiếp trước đã phong chính. Trương Tích Đình sau khi nghe xong vô cùng chấn động, trầm ngâm một lát, rồi nói: "Là như vậy sao?

Lục Tu đối với cậu thật không tệ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!