Muốn xử lý Từ Lăng thế nào, cuối cùng phải xem ý muốn của thiên tử.
"Nữ nhân Từ gia trong cung, đương nhiên có thể thổi gió bên tai bệ hạ, chỉ là muốn thật sự bảo vệ Từ Lăng, nàng ta cũng phải bỏ ra không ít."
Ta nhẹ giọng nói, thay Lý Vân Tu múc một bát rượu hoa quế.
"Nàng ta cũng không nghĩ đến vẻ vang như vậy, nguyên nhân năm đó sau khi sinh thái tử một thi hai mệnh, thiên tử đã điều tra hết thảy có quan hệ với Từ gia. Những năm gần đây, Từ gia trong kinh thành một mực bị chèn ép, nữ nhi Từ gia có được hậu vị cũng là dung binh quyền đổi lấy, cho đến bây giờ thiên tử không thích nàng ta."
Lý Vân Tu nhận lấy bát ngọc, lạnh lùng cười nhạo một tiếng.
"Đi, cử thêm người trông coi bên nhà giam, nhìn chằm chằm từng cử động của hắn.
"Bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nghiêng người hướng về một góc bóng tối phân phó. Sau khi ám vệ biến mất, hắn nhìn về hướng kinh thành có chút thất thần."Nàng nói trong cung có biến?"
Ta đưa tay thay hắn vuốt mi tâm.
"Ngươi đã nói nữ nhân Từ gia trong cung cũng không có tình cảnh tốt, Từ Lăng bên ngoài làm việc càng thêm cẩn thận chặt chẽ, hắn biết rõ thiên tử yêu thương ngươi nhất, lại có can đảm dám đến đây ám sát ngươi, không chút sợ hãi như vậy, chỉ sợ là..."
Đôi mắt mèo kia có chút ngước lên nhìn ta, ở giữa toát ra mấy phần nặng nề.
"Chỉ sợ là bệ hạ xảy ra chuyện.
"Thế nhân đều biết, thiên tử sủng ái Lý Vân Tu, lại có quan hệ sâu sắc với phụ mẫu Lý gia. Hắn là người Lý Vân Tu kính trọng nhất trên thế gian này. Nếu trong kinh có biến, chỉ sợ trong lòng Lý Vân Tu cũng khó lòng có thể bình an. Lý Vân Tu khẽ thở dài một cái."Đêm qua ám vệ báo tin. Hắn nói trong cung hết thảy vẫn như bình thường, nhưng ta vẫn cảm thấy không yên lòng."
"Muốn vào kinh sao? Ta đi cùng ngươi."
Ta nghĩ nghĩ, nhẹ giọng mở miệng nói.
"Nhưng mấy ngày nữa là ngày ước định hôn kỳ của ta và nàng."
Hắn bận tâm cái này, cho dù lo lắng nhưng lại không muốn hôn lễ lý tưởng cho ta bị hoãn lại.
"Tình cảm chẳng qua là cả hai trái tim cùng hướng về nhau, ngươi và ta vốn đã là một thể, nếu bỏ qua hôn kỳ lần này, lần sau có thể làm lại.
"Ta nhéo nhéo lòng bàn tay hắn. Ánh mắt Lý Vân Tu nhìn ta càng ôn nhu."Liễu Trì Tuyết, người hiểu ta trên đời này quả nhiên chỉ có nàng.
"Ta bỗng nhiên ý thức được, đã rất lâu rồi mình chưa nghe thấy tiếng lòng của hắn. Kỳ thật cũng không nhất thiết phải nghe. Người yêu nhau muôn lời nói đều ở trong mắt, chỉ cần một ánh mắt, có thể hiểu hết thảy. Trong đêm, ta cùng Lý Vân Tu sắp xếp cho người thay thế chúng ta trong Lý gia. Vừa muốn đi, lại nghe thấy bên trong nhà giam báo có hỏa hoạn. Lửa mãnh liệt, giống như được sắp đặt trước, chỉ trong nháy mắt, liền sáng cả góc trời thành Dương Tấn."Cấp báo! Trong quân có phản đồ, Từ Lăng, chạy trốn!"
"Cấp báo, ngoại ô có tám vạn đại quân, đang đi về phía thành Dương Tấn."
"Cấp báo! Cửa thành không biết bị người nào mở ra, quân địch nhanh chóng vào trong thành!"
.....
Từ gia tạo phản.
Thế lực căn bản của Lý gia đã sớm bị Từ gia lung lạc, một màn xâm nhập vào trại địch của Từ Lăng, trong ứng ngoại hợp!
Ta đột nhiên phản ứng được, chuyện lúc trước liên quan đến Từ gia, cuối cùng Từ hoàng hậu sẽ đích thân đến hiện trường.
Nhưng lần đó, Từ Lăng muốn một nương tử khác, đem vị hôn thê trước đây là ta vứt bỏ.
Giống như bình thường, Từ hoàng hậu đương nhiên sẽ đích thân ra mặt làm chỗ dựa cho Từ Lăng.
Nhưng lần kia, lại chỉ phái người đến răn dạy.
Vì sao bà ta không xuất hiện, hoặc là nói, vì sao bà ta không thể xuất hiện.
Phải chăng có bí mật gì, sợ người ta nhìn ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!