Chương 4: (Vô Đề)

Chờ đến khi bọn họ phát hiện ta không phản bác lời nói của bọn họ, liền triệt để không chút kiêng kị nào, đem hết thảy sai lầm đẩy lên trên người ta, trắng trợn thiên vị muội muội.

Cũng bắt đầu từ lúc đó, Từ Lăng trở thành người duy nhất trên đời chăm sóc ta.

Hắn công nhận ta, cảm thấy ta có bản lĩnh, khen ngợi ta học được tay nghề kinh doanh của cô mẫu.

Nhưng Từ Lăng rất có mắt nhìn.

Hắn có dã tâm có thực lực, tầm nhìn cũng lâu dài.

Biết được kinh thành mấy trăm năm yên ổn chỉ là bề ngoài, bên trong đã sớm mục nát không chịu nổi.

Vậy nên trên đời này, quân công không thể so được với bạc trắng.

Chỉ là hắn muốn chiếm lợi của những đại gia tộc mấy trăm năm ở kinh thành đúng là khó hơn lên trời.

Nên đã để mắt đến bên ngoài kinh thành.

Chờ ta lớn hơn một chút, hắn liền tới tìm ta nhờ hỗ trợ.

Hắn nói, lợi nhuận trong những cửa hàng kia, hắn sẽ lấy đó làm sính lễ cầu thân ta sau này.

Ta tin tưởng hắn, chăm chỉ làm việc vì hắn, trước khi hắn xuất chinh lại đem toàn bộ sổ sách trả lại cho hắn, thành thành thật thật ở trong nhà thêu váy cưới chờ hắn.

Lại chỉ chờ được tin hắn cùng muội muội ta có gian tình, đem tôn nghiêm của ta đạp vào vũng bùn.

Buồn cười nhất chính là, hắn tự cho rằng, ngoài hắn ra ta không thể tìm được người nào tốt đẹp hơn.

Ta không rõ, cho dù không có tình nghĩa, ta cũng từng lao tâm lao lực vì hắn mà làm việc, hắn cần gì phải tùy ý đem ta ra sỉ nhục như vậy.

Ta nghĩ mãi mà không rõ, liền không suy nghĩ nữa, chẳng qua hắn cùng tiện nhân Liễu Như Yên kia, nghĩ đến đã làm ta thấy buồn nôn.

"Bản công tử có chuyện muốn thương lượng cùng nàng."

Dường như không chịu được không khí ngột ngạt trầm mặc trong xe ngựa, Lý Vân Tu bỗng nhiên có chút khó chịu mở miệng.

"Cái kia, chính là về sau, chờ khi đến Dương Tấn, ở bên ngoài nàng cũng không thể nói chuyện với bản công tử như lúc trước, bất luận thế nào cũng phải để lại cho bản công tử mấy phần mặt mũi."

Ta nghiêng người nhìn chằm chằm vào hắn, lập tức toàn thân hắn trở nên căng thẳng, giọng nói không tự giác lại cao thêm mấy phần.

"Ta không phải nói trước đây nàng không tốt, chỉ là, chỉ là ở Dương Tấn đều là dòng họ của ta, để bọn họ thấy nàng đối đãi với bản công tử như trước đây, mặt mũi của bản công tử còn để chỗ nào?

"Cũng đúng, trước đây khi hai bọn ta nhìn thấy mặt nhau đều âm dương quái khí nói móc nhau, mặc dù hắn hung hăng vênh váo nhưng không địch lại miệng lưỡi bén nhọn của ta, dường như Lý Vân Tu không thắng nổi ta. Ta thật không nghĩ đến sẽ có một ngày hắn nói chuyện với ta hồi hộp đến nỗi sắp cà lăm, ta thực sự cảm thấy mới lạ, nhịn không được nhìn chằm chằm bộ dạng này của hắn."Bản công tử đang thành tâm thương lượng cùng nàng, nàng một mực không lên tiếng nhìn chằm chằm bản công tử như vậy là tính làm gì?

"Ta phát giác Lý Vân Tu không chịu được trêu đùa, chẳng qua chỉ là nhìn hắn nhiều hơn một chút, mặt hắn liền đỏ lên, cây quạt trong tay cũng bị bóp đến kêu cót két. Mắt nhìn thấy hắn đã sắp xù lông, ta liền nhu thuận đáp lại."Ta biết rồi, Vân lang."

"Được thôi bản công tử biết nàng không thu liễm được tình tình, nhưng cũng không phải không được, chỉ cần nàng... Vân Vân?! Nàng mới gọi ta là cái gì?!

"Vốn là Lý Vân Tu đang đáp lời của ta, bỗng nhiên kịp phản ứng, cả người trợn tròn mắt quay đầu nhìn ta. Ta nhìn đôi mắt màu vàng kim bao phủ hào quang kia, đuôi mắt còn có chút nhếch lên, giống như con mèo. Nhịn không được lại mở miệng đùa hắn."Ta gọi ngươi là Vân lang, có vấn đề gì sao? Vân lang a Vân lang, sao mặt ngươi lại đỏ như nhỏ m.á. u thế kia?

"Ta nói như vậy, vốn là muốn nghe được tiếng lòng của Lý Vân Tu một chút. Lại không nghĩ cúi đầu nghiêng tai nửa ngày vẫn trống rỗng như cũ. Ngẩng đầu lại phát hiện, chẳng biết từ khi nào Lý Vân Tu đã ngã xuống đệm lưng trong xe ngựa hôn mê bất tỉnh."Công tử? Tiểu công tử Lý gia?"

Ta nhịn không được tiến đến duỗi tay ra chọc chọc vào hắn.

Hàng lông mi dài của Lý Vân Tu khẽ rung động hai lần theo xe ngựa, nhưng người vẫn như cũ không có chút phản ứng nào.......

Hắn đây là... mừng như điên sao?

Ta yên tĩnh ngồi lại chỗ cũ, trong lòng chỉ cảm thấy cảm thán.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!