"... hơn cả chị"
Hướng Vãn dành mấy phút suy nghĩ về câu này, nhưng cô không phải người hay giữ mọi thứ trong lòng, nên hỏi thẳng: "Chị không vui ạ?"
Triều Tân cười: "Không có."
"Chị chỉ cảm thấy..." Cô thở dài. "Chị rất khó gần đúng không?
"Không hiểu vui đùa, cũng chẳng biết cách gần gũi với người khác, người duy nhất cô thử gần gũi là Hướng Vãn, vì em có vẻ giống mình - hấp tấp. Hấp tấp, cô thích từ này."Không hề khó gần, ở cạnh chị thoải mái hơn người khác nhiều."
Vì Triều Tân bao dung, những trải nghiệm của chị khiến chị có thể chịu đựng được rất nhiều việc, cứ như thể chỉ cần Hướng Vãn bước vào vòng tròn của chị, cô có thể làm bất kỳ thứ gì mình muốn.
"Vậy sao sáng nay em không nói chuyện với chị?"
Lúc ăn cơm cũng thế.
"Em ngại.
"Hướng Vãn nói. Triều Tân bật cười, nhướng mày:"Em biết ngại hả?"
Hôm qua không thấy ngại gì, giờ mới "phản ứng ngược
"? Hướng Vãn mím môi, nhỏ giọng:"Mỗi lần nhìn thấy chị, em nhớ đến lúc chị không mặc quần áo, chắc em chưa điều chỉnh được.
"Chiếc xe đang chạy bon bon bỗng khựng lại vài giây rồi mới trở lại tốc độ bình thường. May mà lúc này đường cao tốc khá vắng. Triều Tân lúng túng:"Không được lái xe trong lúc lái xe."
"Dạ?"
"Không được nói mấy chuyện này trong lúc lái xe." Triều Tân sửa.
"Dạ.
"Hướng Vãn gật đầu. Nhìn bóng cây lướt qua ngoài cửa sổ một lúc, Hướng Vãn lại hỏi Triều Tân:"Chúng ta, là gì của nhau vậy ạ?"
"Đang tìm hiểu nhau chăng?"
Triều Tân lắc đầu: "Không phải.
"Hướng Vãn định nói lại thôi. Triều Tân vuốt ve vô lăng, kiên nhẫn nói:"Em nghe này, không phải là chị không có trách nhiệm hay là không thích em. Nhưng chị thấy, tình dục không nên là chất xúc tác cho một mối quan hệ, hay nói cách khác... là khởi đầu?
Trước khi "làm chuyện ấy" với chị, em đã không suy nghĩ kỹ và cũng không thể nào sau một lần là nghĩ thông được, nên đừng vội."
"Chị thích ở bên em, có thể em cũng thấy chị ổn, nhưng nếu muốn xác định mối quan hệ thì không đơn giản thế đâu."
"Có thể nó sẽ đòi hỏi đối phương phải đặt mình vào kế hoạch tương lai của họ, nhưng chị không nghĩ là em hay chị đã sẵn sàng cho việc đó."
Triều Tân dừng lại, rồi tiếp: "Em sắp vào học rồi, phải đối mặt với môi trường mới, biết đâu em sẽ có nhiều lựa chọn hơn."
Lời lẽ uyển chuyển, nhưng Hướng Vãn vẫn nhận ra, Triều Tân có chút tự ti. Dường như chị không tin rằng sau khi tiếp xúc với nhiều người đồng trang lứa hơn, Hướng Vãn vẫn sẽ chọn chị.
"Chị có thể cùng em làm những việc em thích, nhưng nếu muốn bắt đầu yêu đương, em suy nghĩ kỹ thêm.
"Triều Tân nói. Hướng Vãn nhìn chị chằm chằm, suy tư:"Sao chị cứ bảo em suy nghĩ thêm, còn chị thì sao? Chị nghĩ gì?"
"Chị..."
"Nếu em suy nghĩ kỹ rồi, chị sẽ đồng ý không?" Hướng Vãn tò mò.
"Chị không nói vậy." Triều Tân mỉm cười lắc đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!