Sau vài ngày nghỉ ngơi vì ''uống rượu giả", đúng vào ngày thứ Năm "KFC điên cuồng
", cuối cùng ba người cũng lên đường đến công viên giải trí. Người không là người. Chỉ bốn chữ, tác giả không muốn dùng thêm bất kỳ tính từ nào khác để miêu tả. Hướng Vãn vốn hơi"sợ đám đông", vừa đến cổng là thấy hối hận. Thế nhưng, ngay từ lúc nhìn thấy cổng chính, Bài Bài đã đưa hai tay lên làm gối, áp vào má, nhìn mấy nhân vật hoạt hình ở lối vào với ánh mắt tha thiết.
Cứ như vừa tìm lại được người thân thất lạc bao năm.
Qua cổng soát vé, Bài Bài có mục tiêu rất rõ ràng, trước tiên phải đến quầy hàng lưu niệm mua một chiếc băng đô có sừng xinh xinh, sau đó đến bồn hoa ở cổng công viên chụp ảnh. Đeo kính râm, mặc váy đỏ chấm bi, chắc trông sẽ giống hệt công chúa.
Thế là Triều Tân bị cô nhóc lôi kéo, ba người dừng lại trước quầy hàng, Bài Bài hào hứng lựa chọn, Hướng Vãn nhìn bảng giá.
Gần 200 tệ một chiếc băng đô... cô thấy hơi đắt.
Triều Tân liếc nhìn, hỏi: "Em cũng chọn một cái đi?"
"Em là người lớn rồi." Hướng Vãn đáp.
"Người lớn cũng đeo mà." Triều Tân ra hiệu nhìn mấy bạn trẻ đang cười đùa bên cạnh.
"Sao ai cũng đeo thế nhỉ?" Hướng Vãn tò mò, "Đeo cái này thì có gì đặc biệt à?"
"Sẽ biến thành công chúa ạ!" Bài Bài nói chắc như đinh đóng cột.
"Biến thành công chúa?
"Hướng Vãn khẽ giật mình. Không lẽ... có thể xuyên không về quá khứ sao?"Vâng ạ, công chúa đang chạy trốn đó, chị không biết sao?" Bài Bài nũng nịu.
"Chị không biết." Đầu công chúa thời Lý không có sừng
"Vậy...", Hướng Vãn nhìn sang Triều Tân, "Chị Triều có đeo không?"
"Chị..."
"Người lớn cũng đeo mà." Khóe miệng Hướng Vãn khẽ nhếch lên. "Gậy ông đập lưng ông
"đây. Triều Tân cũng bật cười, nói với chủ quầy:"Cho ba cái, cảm ơn.
"Hướng Vãn vén tóc ra sau, thành kính đeo băng đô, ngón tay khẽ cong lên như đang cài trâm. Hướng Vãn hoàn toàn hiểu lầm món đồ này. Cô nghĩ nó giống mũ miện thời Lý, thứ mà công chúa, quận chúa chỉ được phép đeo trong những dịp đặc biệt, nên mới đắt đỏ đến thế. Triều Tân bật cười trước vẻ nghiêm trang của Hướng Vãn, rồi cô túm bừa tóc, cài băng đô. Hướng Vãn đeo xong, nhìn Triều Tân chằm chằm."Sao thế?", Triều Tân thấy, hỏi.
"Nhìn cũng dễ thương đấy chứ.
"Hôm nay, Triều Tân trông khác hẳn thường ngày. Áo thun trắng đơn giản kết hợp với quần jean đen, nhìn trẻ trung, năng động. Ngoài nốt ruồi duyên dáng toát lên vẻ kiêu kỳ, thì mọi thứ đều toát lên sự gần gũi, dễ mến."Ơ kìa!" Bài Bài chen vào giữa hai người, ngẩng đầu nhìn qua nhìn lại, "Con mới là người dễ thương nhất chứ!"
"Rồi rồi, công chúa Bài Bài.
"Triều Tân cúi đầu xoa xoa chiếc nơ bướm của cô nhóc. Bài Bài vui vẻ, như con bướm nhỏ, vừa chạy về phía bồn hoa vừa kéo váy, đeo kính râm hình hoa hướng dương lên, chụp một bức ảnh đơn"ngầu lòi
". Xong xuôi, lại kéo Hướng Vãn chụp ảnh chung. Hình như với Triều Tân nhiều rồi nên giờ hơi chán. Hướng Vãn bị lôi ra đứng giữa, Bài Bài nắm một bên váy của mình, rồi bảo Hướng Vãn cũng nắm lấy váy, hướng về phía bên kia. Xung quanh có nhiều người đang chờ chụp ảnh, Hướng Vãn hơi ngại ngùng, nhỏ giọng:"Hay là chúng ta tạo dáng khác được không em?
Đừng nắm váy nữa, chị lớn rồi mà."
"Nhưng này là kiểu em tự nghĩ ra, em muốn gửi cho Lạc Ngọc xem." Bài Bài có vẻ hơi thất vọng.
"Chị có một kiểu chụp siêu đẹp, siêu... ngầu luôn." Hướng Vãn cố nhớ lại từ ngữ hiện đại để miêu tả.
"Thật không ạ."
Hướng Vãn gật đầu, nhìn vào điện thoại của Triều Tân, hít thật sâu, vỗ hai tay, giơ tay phải, chỉ tay trỏ lên trời, cười tươi nói: "Tuyệt vời ông mặt trời!
"Nụ cười rạng rỡ như hoa được lưu lại trong điện thoại, bên cạnh là Bài Bài đang nghiêng đầu với vẻ mặt kinh hãi. Triều Tân chụp ảnh xong, buông điện thoại xuống, đứng thẳng người, cười ngặt nghẽo. Cô đưa tay che mặt, gót tay chạm môi, giấu đi khuôn mặt đang dần mất kiểm soát vào lòng bàn tay."Chị còn một kiểu nữa cơ," Hướng Vãn dắt Bài Bài lại gần, "Tiếc là hôm nay chúng ta không mang theo khăn lụa. Nếu có, chỉ cần mở rộng khăn ra, giơ hai tay lên cao, bắt chéo chân, thần thái cao quý, đảm bảo rất thu hút."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!