Chương 19: (Vô Đề)

"Vỗ giùm cái coi" phát sóng được hai kỳ và nhận được phản hồi khá tích cực. Lần đầu "lấn sân" của Triều Tân gây ra tiếng vang lớn, cô và Hướng Vãn diễn cũng khá ăn ý. Đặc biệt, việc cô sử dụng chất giọng thiếu nữ khiến nhiều khán giả bất ngờ.

Vì thế, Weibo của cô đông vui hẳn lên, toàn fan từ cộng đồng kịch truyền thanh, khác hẳn với mấy người hâm mộ trước đây của cô.

Trước đây, fan của cô thường chỉn chu khi sắp xếp các tác phẩm trong siêu thoại, chủ yếu là tổng hợp và lưu trữ, hoặc thỉnh thoảng chia sẻ bài đánh giá, cảm nhận về tác phẩm, hay đăng vài bức ảnh đời thường.

Còn những người hâm mộ mới, họ rất nhiệt tình, thẳng thắn và cởi mở, thường xuyên trêu đùa dưới Weibo của Triều Tân.

Họ gọi cô bằng nhiều cách khác nhau, khi thì là "Chị là chị người con gái duy nhất của em", lúc thì là "Em lên đây chỉ để tung hô vợ yêu đó", khi lại là "Chồng ơi, chồng nói gì đi chồng", có lúc lại là "Sáng trưa chiều tối lúc nào cũng tuyệt cả, Tân bảo".

Cách gọi thay đổi muôn hình vạn trạng.

Dạo này, Triều Tân với Hướng Vãn sống một cuộc sống êm đềm. Mua sắm, nấu nướng, khi rảnh rỗi thì ôm đồ ăn vặt coi phim ở nhà. Hướng Vãn không kiên nhẫn lắm, thường vừa coi vừa nghịch điện thoại, rồi ngẩng đầu hỏi Triều Tân phim chiếu tới đâu.

Thói quen này hình thành từ hồi ở nhà Vu Chu, bởi Vu Chu có thói quen tiết lộ trước tất cả các tình tiết cho cô nghe.

Vì vậy, khả năng tóm tắt và kể chuyện của Triều Tân đã được cải thiện đáng kể.

Dĩ nhiên, không thể so sánh với tác giả.

Thỉnh thoảng khi thời gian ghi âm trùng nhau, Triều Tân lái xe đưa Hướng Vãn một đoạn, hoặc tiện đường ghé đón rồi hai người cùng đi siêu thị.

Tay nghề nấu nướng của Hướng Vãn cũng tiến bộ vù vù, ít nhất món thịt bò kho ngon hơn của Tô Xướng.

Sau khi tập thứ hai lên sóng, Triều Tân với Hướng Vãn cùng nhau đọc bình luận về kịch. Xong xuôi, hai người ngồi trong phòng thu tại nhà của Triều Tân, thu đoạn phúc lợi mới do biên kịch viết

- tiếng chuông chúc ngủ ngon của Đỗ Linh và Hứa Chi Chi.

Đây là lần đầu Hướng Vãn sử dụng thiết bị của Triều Tân. Mặc dù chỉ ngồi trước máy tính để thu âm, nhưng chất lượng âm thanh đặc biệt tốt, không thua kém gì phòng thu âm chuyên nghiệp.

Triều Tân thu xong trước, rồi ngồi trên chiếc ghế tựa sau lưng Hướng Vãn, lật giở một cuốn sách.

"Sao còn chưa ngủ? Chờ người từ trên trời rơi xuống hả?" Hướng Vãn cười, "Đừng có mơ nữa, không có cửa đâu, ngủ sớm đi, biết đâu lại gặp nhau trong mơ đấy, mọi người... ngủ ngon.

"Hai chữ cuối như con tàu chìm xuống đáy biển đêm, khiến người nghe cảm thấy chắc chắn sẽ có một giấc mơ đẹp. Triều Tân ngước mắt nhìn Hướng Vãn, cô nhấn nút dừng ghi âm trên phần mềm, rồi lưu lại, gửi cùng với bản của Triều Tân cho Tô Xướng."Xong ạ.

"Hướng Vãn tắt máy tính, xoay người khỏi chiếc ghế, báo hiệu hai người có thể ra ngoài. Nhưng Triều Tân không nhúc nhích, vẫn ngồi trên ghế tựa, đầu hơi ngẩng lên. Vì hai người họ đã tắm trước khi đến thu âm, nên lúc này tóc của Triều Tân vẫn hơi ẩm, vương trên chiếc váy ngủ của cô, làm ướt một mảng nhỏ."Sao vậy chị?

"Hướng Vãn nhận ra Triều Tân có chuyện muốn nói, cô ngồi xuống lại. Hai người đối mặt, bốn mắt nhìn nhau. Triều Tân nói:"Chị thấy nhiều khán giả muốn chị phát sóng trực tiếp."

Nhưng cô không có nhiều kinh nghiệm.

"Trước đây, mỗi khi phát sóng trực tiếp, chị đều tham gia với tư cách khách mời. Mọi thứ đã được sắp xếp đâu ra đấy, có người dẫn chương trình hướng dẫn, họ cũng thu thập sẵn câu hỏi của khán giả rồi bàn bạc kỹ với chị trước."

"Nếu là phát sóng trực tiếp cá nhân," Triều Tân khó xử, "Chị sợ bị đứng hình mất."

Hướng Vãn hiểu ra, nhón chân lên, chiếc ghế trượt về phía đối phương vài bước, dừng lại trước mặt Triều Tân.

"Phát sóng trực tiếp cá nhân em làm vài lần rồi, chị Triều có gì muốn biết không?" Hướng Vãn cười mỉm.

"Em biết quy trình của nền tảng, chắc không có vấn đề gì, nhưng em không giỏi xử lý việc tương tác trực tiếp giữa người hâm mộ." Đặc biệt là khi có một lượng lớn người hâm mộ mới đổ về.

Tuy trước đây Triều Tân từng tham gia các chương trình tạp kỹ, nhưng đó là chương trình thi đấu hoặc làm giám khảo, có liên quan đến chuyên môn và phỏng vấn hậu trường với kịch bản trước. Cô hơi lo rằng mình không thể kiểm soát được một buổi trò chuyện tự do.

Hướng Vãn suy nghĩ rồi nghiêng đầu nói: "Vậy, em có thể livestream cùng chị Triều một buổi."

Triều Tân lắc đầu: "Thế này đi, em cứ đặt câu hỏi cho chị, giả vờ như đang livestream thật, để chị thử.

"Nếu bản thân cô không thể thích ứng thì việc livestream chung cũng không phải là một giải pháp tốt, không thể để Hướng Vãn nói chuyện một mình. Hướng Vãn gật đầu:"Dạ được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!